Thí chủ khoan đã (25)
Editor: Tieen
Chương 712: Thí chủ khoan đã (25)
Mặc dù không nói gì, nhưng Tô Mộc biết ý của hắn.
Hắn không cho cô đi ra, là sợ oán khí kia tập kích cô.
Tô Mộc trở lại tay áo của hắn để trốn.
Bên ngoài do oán khí hình thành gió càng ngày càng mạnh, cảm giác mái nhà đều muốn bị nhấc lên, nhưng các tăng nhân vẫn ngồi yên như trước, âm thanh niệm kinh càng lúc càng lớn.
Gió mãnh liệt thổi, phảng phất thổi tan âm thanh niệm kinh, run run truyền ra ngoài, tán loạn đến không thành tiếng.
Tình huống như vậy vẫn duy trì gần nửa canh giờ, gió kia rốt cục chậm rãi trở về bình tĩnh, khí tức âm lãnh vẫn vờn quanh trong phòng cũng tản ra.
Trụ trì phân phó người thu thập tiếp theo, đám người Huyền Thanh không bị điểm đến, đều lui về nghỉ ngơi.
Huyền Thanh trở lại phòng, sau khi rửa mặt, nằm trên giường.
Nghĩ đến chuyện vừa rồi, trong đầu đều suy tư chuyện của Lan Ý.
Việc này rõ ràng không tầm thường, nhưng chính là không tìm ra điểm đáng ngờ, hắn ở bên ngoài du lịch hồi lâu, vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện khó giải quyết như vậy, điều này làm cho Huyền Thanh đặc biệt để ý, cho nên bất luận như thế nào hắn đều phải đem việc này điều tra rõ ràng.
Huyền Thanh nhắm mắt xoay người, chỉ cảm thấy trên mặt đột nhiên mềm nhũn, giống như lâm vào trong chăn bông mềm mại.
Còn mang theo hương lạnh nhàn nhạt.
Còn có sự ấm áp nhàn nhạt.
Hắn đột nhiên mở mắt ra, trước mắt một mảnh trắng bạc, màu trắng bạc rất quen mắt...
Ách...
Đột nhiên phản ứng lại là chuyện gì xảy ra, vội vàng ngồi xếp bằng.
"A di đà phật, tội lỗi, thí chủ, người vì sao lại xuất hiện ở trên giường bần tăng?"
"Vẫn luôn ở đây." Tô Mộc mở to hai mắt kinh ngạc nhìn hắn.
Cô đã nằm đây từ khi hắn đi rửa mặt, được chứ?
Sau đó hắn trở lại giường, đắp chăn, lăn qua lộn lại, toàn bộ quá trình cô đều ở đây.
Chỉ là sau khi hắn trải qua vài lần xoay người, thân thể hướng về phía cô tới gần một chút, nghiêng người, mặt liền lâm vào trong lông trên người cô.
"Là bần tăng không suy nghĩ chu toàn, nên an bài cho thí chủ một chỗ ở, đây chính là lỗi của bần tăng, thí chủ cứ chờ một chút, bần tăng đi chuẩn bị phòng cho người."
Huyền Thanh áy náy nói, sau đó chuẩn bị đứng dậy.
Tô Mộc lười biếng củng củng chăn: "Ta chỉ chiếm một chỗ nhỏ, không phiền toái pháp sư."
"Thí chủ..."
"Ta biết rồi, nam nữ thụ thụ bất thân." Tô Mộc nói xong, chui vào chăn.
Cách chăn, truyền đến giọng của Tô Mộc:
"Như vậy đi, pháp sư cứ coi là ta không có ở đây đi."
Nhìn vị trí chăn hơi nhô lên, chỉ có một khối nhỏ như vậy, có thể biết được nàng nhỏ nhắn trốn trong chăn, bịt tai trộm chuông nói những lời này, thật là đáng yêu.
Đáy mắt Huyền Thanh nhiễm ý cười không thể làm gì được.
"Nếu thí chủ thích phòng bần tăng, bần tăng nhường cho thí chủ ở một đêm."
Huyền Thanh rời giường, mặc tăng y, sau đó ra khỏi cửa phòng.
Dưới bóng đêm, Huyền Thanh chậm rãi đi trên lối đi của chùa, phía sau đi theo một cái bóng màu trắng.
Huyền Thanh dừng bước, quay đầu lại, cúi đầu nhìn Tô Mộc đi theo phía sau hắn.
"Thí chủ vì sao lại đi ra?"
Hắn đã nhường phòng cho nàng, sao nàng lại đi theo sau hắn?
"Ở một mình, lỡ như trong chùa có người gây rối với ta, đây chẳng phải là lỗi của pháp sư sao?"
Tô Mộc lôi kéo.
Huyền Thanh vừa nghĩ, đích xác là như thế, là hắn đem nàng mang về trong chùa, nếu nàng gặp chuyện không may, hắn bỏ lỡ.
Nhưng...
"Thí chủ yên tâm, chùa bây giờ có kết giới, yêu tộc không cách nào vào, trong chùa rất an toàn."
"Tiểu hòa thượng kia rất nguy hiểm." Tô Mộc nói là tiểu sư đệ của Huyền Thanh, chạng vạng hôm nay tâm tâm niệm niệm đều là đem Tô Mộc nhốt vào trong tháp Trấn Yêu.
Còn không phải là rất nguy hiểm ư.




Bình luận chương 712
Chia sẻ cảm nhận về chương 712 “Thí chủ khoan đã (25)”