Liên Thành Hoa Lăng (2)
Chương 686: Liên Thành Hoa Lăng (2)
Sau đó, hắn biết Dung Dữ bị Triều Nhạc tướng quân của Sương Nguyệt quốc đưa vào trong hoàng cung, nên Liên Thành lặng lẽ gia nhập vào trong đội ngũ của Hoa Lăng, làm bạn đồng hành với Hoa Lăng.
"Trước kia, ta còn suy nghĩ rằng, loại nữ tử nào có thể lọt vào mắt hắn, mãi đến mấy ngày sau hắn biến mất, trở về Cung Uyển tuyển tú kia, ta bắt đầu phát hiện vẻ mặt hắn không đúng, tựa hồ luôn thích một mình ngẩn người, dường như đang suy tư cái gì đó, ngay sau đó lại tức giận."
"Từ nhỏ cũng rất ít khi có thể nhìn thấy thần sắc tức giận trên mặt hắn..."
"Có một đêm, hắn đột nhiên chạy đến phòng ta nói muốn ở lại chỗ ta một đêm, nhưng nửa đêm hắn lại bị bệnh, ta vội vàng sai người tìm thái y, nhưng thái y chưa đến, lại thấy bệ hạ đến trước..."
"Mặc dù Dung Dữ ngoài miệng không tiếp nhận bệ hạ cỡ nào, nhưng ta biết, hắn đã sớm rơi vào tay."
"Nhiều năm như vậy, hậu cung bệ hạ ngoại trừ hắn, cũng không có người khác, không chỉ như thế, còn đem Kinh Đường quốc đưa đến tay ta, không, hiện giờ là Liên Nguyệt quốc, bệ hạ cũng là một kỳ nữ tử, không để ý tới ánh mắt thế tục, sủng Dung Dữ, Dung Dữ kiếp này..."
Liên Thành nghẹn ngào.
"Đáng giá."
Hoa Lăng lẳng lặng nghe hắn nói xong, v**t v* lưng hắn, trấn an.
Hắn đã từng không thích Dung Dữ, chẳng qua bởi vì hắn có cảm giác nguy cơ, bởi vì hắn thích Liên Thành, mà sức nặng của Dung Dữ ở trong lòng Liên Thành làm cho hắn cảm thấy uy h**p.
Tuy rằng sau này cảm giác nguy cơ như vậy đã không còn, nhưng hắn đối với Dung Dữ, cũng chỉ là quan hệ gặp mặt chào hỏi mà thôi.
Lúc trước vẫn chưa từng nghe Liên Thành nhắc tới quan hệ giữa hắn và Dung Dữ, hiện giờ nghe được, thì ra hai người có quan hệ như vậy.
Hắn tuy rằng đối với Dung Dữ không có bao nhiêu cảm giác, thế nhưng đối với đế vương Sương Nguyệt Quy Mạch Sương Nguyệt quốc độc nhất vô nhị lại là vô cùng sùng kính.
Đáng tiếc, một truyền kỳ như vậy, liền ngã xuống như thế.
Bởi vì nhận được tin dữ này, tinh thần Liên Thành không tốt hơn nửa tháng, trong lúc đó Hoa Lăng chỉ lẳng lặng bồi bên cạnh hắn, không có quá nhiều lời nói, nhưng Liên Thành vẫn cảm giác được lực lượng vô hạn truyền tới.
Hôm nay sau khi bãi triều, Liên Thành từ trên bậc thang dừng lại, đưa tay, để cho ánh mặt trời ấm áp chiếu thẳng vào tay, chỉ cảm thấy ấm áp dạt dào.
Mấy ngày nay, giống như trong mộng bừng tỉnh, hôm nay hắn xem như từ trong hồi ức đi ra.
Dung Dữ...
Chắc là vô cùng cao hứng đi cùng nàng.
Hắn lại vì sao thương cảm hồi lâu, nên chúc phúc, chúc phúc bọn họ sau này cũng không chia lìa nữa.
Liên Thành trở về, ở cửa liền ngửi thấy một mùi hương, bước vào cửa vừa nhìn, thấy trên bàn đã chuẩn bị xong bữa ăn.
"Hoa Lăng đâu?"
Hắn nghi hoặc, ngày thường lúc này y hẳn là ở bên cạnh bàn chờ hắn mới đúng, hôm nay không gặp y, ngược lại không quen.
"Hồi bệ hạ, Hoa Lăng công tử ở Ngự Thiện phòng."
Ngự Thiện phòng?
Liên Thành mang theo nghi hoặc đi về phía Ngự Thiện phòng.
Từ xa ngăn cản những người muốn quỳ xuống thỉnh an.
Hoa Lăng đang đứng ở trước bếp, có chút xa lạ đang xào thức ăn trong chảo, bên cạnh là đầu bếp chỉ đạo.
Hoa Lăng từ nhỏ sống trong gia đình phú quý, mười ngón tay không dính nước, hôm nay vì hắn hạ mình nấu ăn...
Đáy mắt Liên Thành nóng lên.
Lặng lẽ trở về.
Mà Hoa Lăng lại không biết hắn đã từng tới, chờ hắn trở về, nhìn thấy Liên Thành đã ngồi ở trước bàn, kinh ngạc: "Hôm nay sao lại bãi triều sớm như vậy?"
"Không có việc gì nên bãi triều sớm." Liên Thành nhìn hắn, lại nói, "Ngươi vừa rồi đi đâu vậy?"
Hoa Lăng bởi vì nấu ăn tay bị thương nên thu lại ống tay áo, nhướng mày, dùng giọng điệu phô trương nói: "Ra ngoài tản bộ một lần mà thôi."
Y luôn luôn như thế, cho dù vì hắn làm nhiều hơn nữa, cũng chưa bao giờ biểu đạt, dùng một bộ mặt kiêu ngạo, làm như rất ghét bỏ, nhưng mà Liên Thành biết được, đây là phương thức y quan tâm mình mà thôi.
Trong thời gian dùng bữa.
"Đồ ăn hôm nay đặc biệt thơm." Liên Thành khen ngợi.
Lỗ tai Hoa Lăng giật giật, hiển nhiên là cao hứng, ngoài miệng cực kỳ không thèm để ý nói: "Thích ăn thì ăn nhiều một chút."
"Ừm." Liên Thành gật đầu.
Hôm nay cả hai đều ăn thêm hai bát cơm.




Bình luận chương 686
Chia sẻ cảm nhận về chương 686 “Liên Thành Hoa Lăng (2)”