Trẫm chính là thiên hạ (55)
Editor: Tieen
Chương 675: Trẫm chính là thiên hạ (55)
"Tức giận cái gì? Tức giận thân thể mình, bọn họ cũng sẽ không đau lòng."
Liên Thành ngước mắt nhìn Hoa Lăng, thấy trước mặt hắn cũng là một xấp tấu chương, nhất thời đau lòng.
Đi đến từ sau lưng vòng qua eo hắn, thấp giọng nói: "Hoa Lăng, vất vả cho ngươi."
Hoa Lăng khẽ nhướng mày: "Không sao, nhớ sau này bồi thường cho ta gấp bội là tốt rồi."
Liên Thành ôm hắn lên, đặt lên bàn, hai tay vây hắn ở giữa, khí tức bất ổn nói:
"Hiện tại bồi thường cho ngươi một phen."
Hoa Lăng cười, đẩy ngực hắn ra: "Đừng náo loạn, sau này nếu ngươi hối hận, ta sẽ mặc kệ ngươi."
Hiển nhiên là hắn bị tấu chương đè đến phiền muộn, tức giận không có chỗ nào phát tiết.
Chờ hắn bình tĩnh, lại cảm thấy không nên xúc động như thế.
"Ta muốn... Ngươi, Hoa Lăng."
Giọng của hắn khàn khàn, mang theo thăm dò.
Hoa Lăng nhìn khóe mắt hắn ửng đỏ, biết hắn đã đ*ng t*nh, v**t v* khóe mắt hắn, ngữ điệu cao giọng:
"Muốn thì đến, nói nhảm làm gì?"
Liên Thành thích nhất bộ dáng khoa trương phong lưu này của hắn, đáy mắt bốc cháy, cúi đầu trằn trọc trên môi hắn.
Gặm g*m c*n cắn, muốn đem hắn hủy cốt bằng sự nhiệt tình.
Con ngươi Hoa Lăng bị nhiệt tình của hắn vây quanh híp lại, sương mù mờ mịt nhìn hắn.
"Liên Thành." Sao hắn lại động lòng người như vậy?
"Liên Thành." Lông mày này, đôi mắt này... Tất cả đều là của hắn.
"Liên Thành." Hắn thích biểu cảm cuồng bão không kìm được của y.
Liên Thành bị hắn gọi từng tiếng thấu xương, thân thể các nơi đều giống như bị châm lửa, cần gấp rút dập lửa.
Ôm lấy thắt lưng hắn, đã không thể kiên nhẫn.
"Shh ~" Hoa Lăng bất thình lình hít sâu một hơi.
Còn chưa kịp mở miệng oán giận, đã theo hắn phập phồng rơi vào trong ý cảnh tuyệt vời phồn hoa nở rộ.
Trong phòng truyền đến từng trận tiếng hừ nhẹ, làm cho các cung nhân bên ngoài canh giữ đỏ mặt.
Sau khi Liên Thành thỏa mãn, hắn ôm eo Hoa Lăng, nhẹ nhàng xoa bóp.
"Còn dư lại, chờ bận rộn xong thời gian này sẽ bồi thường cho ngươi."
Giọng nói của hắn trầm thấp, khàn khàn với sự nhiệt tình qua đi, có vẻ đặc biệt gợi cảm.
Hoa Lăng lười biếng ngước mắt lên, tựa vào ngực hắn hừ lạnh một tiếng: "Ngươi đây là thỏa mãn chính mình, nói cái gì mà bồi thường cho ta?"
Liên Thành mạnh tay, chọc cho Hoa Lăng một trận k** r*n, trừng mắt nhìn hắn.
Khóe môi Liên Thành nhuộm ý cười: "Ngươi dám nói ngươi không thích không?"
"Cũng được." Hoa Lăng nói qua loa.
"Hửm?"
"Rất tốt." Hoa Lăng bức bách dâm uy, vẫn cho hắn một câu trả lời thỏa đáng.
Hai người bình tĩnh một phen, đứng dậy.
Hoa Lăng nhìn trên bàn một mảnh lộn xộn: "Ngươi thu dọn những thứ này."
Nói xong hắn đi về phía vị trí Liên Thành trước đó.
Liên Thành cưng chiều cười, ngồi xuống bắt đầu thu thập.
-
Hoàng cung Sương Nguyệt quốc.
Bởi vì một đám triều thần chủ động đầu hàng, cho nên Sương Nguyệt Khuynh Ninh chỉ là sai người đem bọn họ nhốt lại.
Nàng ta bắt đầu bắt tay vào tiếp quản Sương Nguyệt quốc.
Mà đứng bên cạnh nàng ta, ngoại trừ nam nhân của mình, còn có một gương mặt quen thuộc, quốc sư Hải quốc.
"Đa tạ quốc sư ra sức tương trợ, chờ ổn định Sương Nguyệt quốc, chúng ta lại đem Liên Nguyệt quốc bắt được, lúc đó Sương Nguyệt Quy Mạch giao cho ngươi xử trí."
Dung Dữ, liền giao cho nàng ta.
Những lời này Sương Nguyệt Khuynh Ninh chỉ là ở trong lòng nói ra.
Bên môi quốc sư lộ ra một nụ cười không thay đổi, nói: "Quá mức thuận lợi, tất nhiên có âm mưu."
Hắn làm nhiều chuẩn bị như vậy, kết quả Sương Nguyệt Quốc tuyệt không phản kháng, cứ như vậy bị bọn họ bắt được?
Người kia, sẽ chắp tay cho như vậy?
"Hiện giờ Sương Nguyệt quốc ở trên tay chúng ta, còn sợ Sương Nguyệt Quy Mạch bày âm mưu sao?" Sương Nguyệt Khuynh Ninh tự tin.




Bình luận chương 675
Chia sẻ cảm nhận về chương 675 “Trẫm chính là thiên hạ (55)”