Trẫm chính là thiên hạ (46)
Chương 666: Trẫm chính là thiên hạ (46)
Chờ cung nhân rời đi, Tô Mộc trèo vào phòng.
Nhìn thấy một cái lồng nhỏ trong nhà, nhốt con hổ nhỏ.
Cửu Thiên Tuế mới biết được, ký chủ không phải là tìm ngọc tỷ, mà là đang tìm con hổ nhỏ này.
【 Ký chủ, cô có cần điên rồ như vậy không, lông của con hổ hiện đại này tuy rằng đáng giá không ít tiền, nhưng đây là một con hổ nhỏ mới sinh ra không lâu, chẳng lẽ cô thật sự nhẫn tâm sao? 】
【 Còn có lông của tiểu hổ này có thể đáng giá bao nhiêu tiền, có thể so sánh với tàng bảo đồ sao? 】
"Tàng bảo đồ, chỉ là tàng bảo đồ của nữ chính."
Tô Mộc thản nhiên nói.
Tàng bảo đồ này chính là thêm vào cho nữ chính, hệ thống cho tin tức có hạn, mà nguyên chủ lại sớm đã chết, cho nên càng không biết có chuyện lúc này.
Không có hào quang nữ chính, tàng bảo đồ này phỏng chừng là ai cũng không chiếm được.
Lúc trước Sương Nguyệt Khuynh Ninh một mực tìm trong hoàng cung của Sương Nguyệt quốc, chính là chìa khóa mở ra bảo tàng trên tàng bảo đồ.
Sương Nguyệt Khuynh Ninh sớm đã biết sự tồn tại của tàng bảo đồ, mấy năm nay nàng ta cũng sai không ít người đi điều tra ngọc tỷ của các nước.
Kỳ thật, tàng bảo đồ cũng không phải là chính ngọc tỷ, mà là ngọc tỷ che lại ấn ký.
Nhưng cũng không phải tất cả những dấu ấn này đều được hợp lại với nhau là có thể tạo thành tàng bảo đồ.
Mà là trong nhiều nước như vậy, ngọc tỷ ấn của mấy quốc gia hợp lại là một bộ vị nào đó của tàng bảo đồ, sau đó lại đem những bộ vị này ghép lại.
Nó giống như một mảnh ghép trong câu đố.
Nhưng không biết là một hay hai hay là một vài ngọc tỷ các nước hợp nhất có thể hình thành một phần của tàng bảo đồ.
Tốn thời gian mất sức phí não.
Sương Nguyệt Khuynh Ninh không có khả năng đem ngọc tỷ của nhiều nước như vậy đều tụ tập lại, chậm rãi đến thử, cho nên...
Tô Mộc cho nàng ta một cơ hội như vậy, để cho nàng ta chậm rãi thử.
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Lại nói tiếp, nữ chính chỉ là culi tìm bảo tàng cho cô mà thôi...
Tô Mộc đi đến cái lồng chứa một con hổ nhỏ.
Sau đó ngồi xổm xuống mang cái lồng chứa con hổ nhỏ lên, mang đi.
Tìm một vị trí thích hợp, nhảy ra khỏi bức tường.
"Có người đã nhảy xuống!!!"
Không biết là ai đột nhiên hét lớn một tiếng.
Mọi người vây quanh tường để xem.
Có người nhận ra Tô Mộc, kinh ngạc làm sao cô tự mình đi xuống, cô không biết phía dưới có cái gì...
Đồng tử mọi người nhìn khẽ co rụt lại, đáy mắt in hình bầy hổ đang chạy như điên về phía Tô Mộc, chọc lên một trận bụi bặm bay lên, động vật trong rừng cảm nhận được một trận áp bách này, cũng động đậy, trong rừng một trận hỗn loạn.
Cảnh tượng như vậy, cho tới bây giờ là bọn họ từng thấy rung động nhất.
Kinh Đường vương nhìn thấy bầy hổ bên dưới rời đi, tìm cung nhân tới hỏi, kết quả nói tiểu hổ kia không thấy đâu.
Cung nhân bị Kinh Đường vương cho người ném xuống cửa thành, ngã chết.
"Sương Nguyệt Quy Mạch!" Kinh Đường vương quả thực là bốn chữ từ kẽ răng chen ra.
"Bệ hạ, thần đi bắt nàng ta trở về." Tướng lĩnh đứng phía sau Kinh Đường vương nói.
Kinh Đường vương hừ lạnh: "Bắt về làm gì, trực tiếp giết!"
Hiển nhiên là đỏ mắt, đã hoàn toàn không để ý tới đó là đế vương của Sương Nguyệt quốc.
Người của Kinh Đường vương phái đi còn chưa kịp ra khỏi cửa, đã thấy xa xa một mảnh động vật đen kịt lại vây quanh.
"Đúng vậy, là sói!!"
"Sói, bầy sói!?"
Vừa mới đi bầy hổ, lại đến bầy sói!
Hơn nữa bầy sói này còn khổng lồ hơn bầy hổ.
Kinh Đường vương cũng kinh ngạc nhìn, hỏi thủ hạ, có phải các nàng chuẩn bị hay không, thủ hạ nói không phải.
Nàng ta cử người đến kiểm tra.
Kết quả không đợi đến khi người điều tra, liền chờ đến Tô Mộc trở về, mà bên cạnh cô, đứng Tiểu Cừu, còn có Dung Dữ.
Kinh Đường vương nhìn Tô Mộc chậm rãi đi về phía bầy sói, bầy sói cung kính cúi người về phía cô, nhường ra một con đường.




Bình luận chương 666
Chia sẻ cảm nhận về chương 666 “Trẫm chính là thiên hạ (46)”