Trẫm chính là thiên hạ (36)
Chương 656: Trẫm chính là thiên hạ (36)
Dung Dữ đỏ mặt, dựa theo những gì mình học được, từng bước từng bước...
Cuối cùng Dung Dữ cũng không biết có phải mình đang ở bên trên hay không, hắn chỉ cảm thấy ở trong nhiệt tình chìm chìm nổi nổi này, bản thân thỏa mãn như có được cả thế giới.
Sáng sớm ngay hôm sau.
Tô Mộc hôn môi Dung Dữ hết lần này đến lần khác, đứng dậy mặc quần áo.
Dung Dữ vốn muốn đưa cô ra khỏi cung, bởi vì tối hôm qua lăn lộn, mệt mỏi đến mức chỉ muốn ngủ thêm một lát.
"Ta đi đây." Sau khi Tô Mộc mặc quần áo xong, nhìn bộ dáng lười biếng nằm trên giường của hắn, khóe môi mang theo ý cười, cúi người hôn lên trán hắn.
"Thời gian này lại bồi bổ thân thể, chờ trẫm trở về."
Dung Dữ mắt thủy mông lung, mặt đỏ lên, gật đầu nói: "Lần sau ta muốn ở bên trên."
"Được." Tô Mộc xoa xoa đầu hắn.
"Một đường bình an, mỗi ngày đều phải viết cho ta một phong thư, biết không?"
"Được."
"Không thể tìm hoa hỏi liễu, nếu không ta nhất định không tha cho ngươi."
"Được."
"Bất luận như thế nào, ngươi đều phải bảo toàn chính mình, nếu không, ta sẽ tìm thê chủ mới, quên ngươi."
Hắn hiển nhiên sẽ không làm như thế, nếu như nàng xảy ra chuyện, hắn sẽ báo thù cho nàng, sau đó đi theo nàng.
-
Tô Mộc mang theo một đám người rời khỏi Sương Nguyệt quốc.
Dẫn đầu, là Liên Thành mà Dung Dữ an bài.
Tô Mộc chưa từng hỏi nhiều, nếu hắn an bài, cô toàn quyền tín nhiệm.
Một đường hướng Kinh Đường quốc chạy tới.
Hành trình bảy ngày, cuối cùng ở biên giới bị người ngăn lại.
Đội ngũ rõ ràng treo cờ Sương Nguyệt quốc, nhưng tướng lĩnh Kinh Đường quốc canh giữ biên cảnh lại nói muốn thăm dò thật giả, phải để bệ hạ của Sương Nguyệt quốc lộ diện mới được.
Sau đó...
Hai bên đánh nhau.
Công phu của Liên Thành xuất thần nhập hóa, mấy chiêu qua đi liền bắt giữ tướng lĩnh thủ thành, bọn họ bị ép nhường đường.
Đội ngũ của Sương Nguyệt quốc thuận lợi tiến vào lãnh thổ Kinh Đường quốc.
Ở lại đại sứ quán, đại sứ quán đã tiếp đón các vị vua của nhiều quốc gia.
Sau khi Tô Mộc dàn xếp xong, thay thường phục, Liên Thành đi theo bên cạnh cô, hai người đi một vòng ở hoàng thành Kinh Đường quốc.
Chờ bọn họ trở về, liền nhìn thấy hộ vệ Kinh Đường quốc đang lật đồ bọn họ mang đến.
Hộ vệ Kinh Đường quốc nhìn thấy Tô Mộc trở về, cũng chỉ phái tiểu binh giải thích một phen.
Nói là trân bảo Hải Quốc mang tới không thấy, mà không thấy trước, chỉ có người của Sương Nguyệt quốc đi ngang qua gian phòng đặt trân bảo kia, cho nên bọn họ vì tiêu trừ hiềm nghi của Sương Nguyệt quốc, lại đây xem xét một phen.
Bọn thị vệ Sương Nguyệt quốc đứng ở một bên khuôn mặt nghẹn khuất, mím môi không nói lời nào.
Hiện giờ ở trong Kinh Đường quốc, tất nhiên là các nàng ta nói cái gì chính là cái đó!
Các nàng ta ngay cả giải thích cũng là ngụy biện, chột dạ.
Tô Mộc đứng ở một bên không nói lời nào, chờ bọn họ lục soát xong, đã đem mấy gian phòng Sương Nguyệt quốc ở đều biến thành loạn thất bát tao.
Người Kinh Đường quốc muốn đi.
Tô Mộc ra hiệu cho người ngăn lại.
Binh lính dẫn đầu Kinh Đường quốc cũng không cuống quít, vô cùng bình tĩnh nhìn Tô Mộc: "Sương Nguyệt vương đây là có ý gì?"
"Dọn dẹp sạch sẽ gian phòng."
Người Kinh Đường quốc cười lạnh: "Chúng ta còn có việc phải bận, những việc vặt vãnh này, còn làm phiền ngài tự mình đến."
"Rầm!"
Người nói chuyện còn chưa kịp phản ứng, cả người liền hướng về phía Tô Mộc ngã sấp trên mặt đất, trước mắt nhìn thấy chính là giày Tô Mộc.
"Bất kính với bệ hạ." Giọng của Liên Thành truyền đến, liền nhìn thấy hắn rút kiếm bên cạnh ra, tay giơ kiếm rơi xuống, giữa cổ người nọ chảy máu, đã không còn hơi thở.
Các quan binh còn lại của Kinh Đường quốc: !?
Thế nhưng mà, cứ như vậy bị giết!?
Hắn ta thật to gan!
Có tiền lệ, những người còn lại cho dù bất mãn, cũng ngoan ngoãn thu dọn phòng một phen.




Bình luận chương 656
Chia sẻ cảm nhận về chương 656 “Trẫm chính là thiên hạ (36)”