Trẫm chính là thiên hạ (35)
Editor: Tieen
Chương 655: Trẫm chính là thiên hạ (35)
Cô đương nhiên lấy đại cục làm trọng, chỉ là đại cục của cô so với đại cục của các nàng ta không giống nhau.
Đại cục của cô chính là tranh bá thiên hạ!
Cho nên, cuối cùng đám người Thừa tướng quỳ gối bên ngoài Ngự Thư Phòng, thỉnh cầu cô dựa theo các nàng đã thương thảo mà làm.
Lấy đất đai và kim ngân châu báu, mượn danh triều cống để tỏ ra yếu thế, cầu Kinh Đường quốc không truy cứu việc này.
Tuy rằng việc này nếu nói ra ngoài, Sương Nguyệt Quốc ủy khuất một chút, thế nhưng, đây là phương pháp tốt nhất mà các nàng cùng thương thảo thống nhất với nhau.
Ngày hôm sau.
Đám người Thừa tướng vẫn quỳ gối bên ngoài Ngự Thư Phòng như cũ, Tô Mộc ở Ngự Thư Phòng xem thư tín từ các quốc gia gần đây đưa tới, sau đó đi ngang qua các nàng ta, trở về tẩm điện.
Dung Dữ đang đọc một phong thư.
Thấy Tô Mộc trở về, đưa thư cho cô.
"Quả nhiên không ngoài dự liệu của bệ hạ."
Kinh Đường quốc không trực tiếp phái binh công kích, mà lấy danh nghĩa mời các nước đến săn bắt mùa thu, mở tiệc chiêu đãi đế vương các nước tiến đến.
Lần này là cơ hội cho các đế vương các nước gặp mặt.
Cũng là Kinh Đường quốc muốn diễu võ dương oai!
Rất nhiều tiểu quốc phụ thuộc vào Kinh Đường quốc tất nhiên không sao cả, nhưng còn có một số quốc gia có quyền độc lập mà nói, bất mãn lại không thể làm gì được.
Đối với Tô Mộc mà nói.
Chờ chính là lúc này.
Kinh Đường quốc phát ra thiệp mời đưa tới các quốc gia mấy ngày sau mới đến, mà Tô Mộc có được tình báo, là người trà trộn vào bên trong Kinh Đường quốc đi trước một bước đem việc này cấp tốc truyền tới.
Lúc thiệp mời này đưa đến, bởi vì quỳ hai ngày, đám người Thừa tướng nằm trên giường viết một phong thư máu, từng chữ khẩn thiết, từng câu từng chữ.
Hy vọng Tô Mộc sẽ làm theo ý của bọn họ.
Tô Mộc nhìn huyết thư kia, giết gà lấy máu, trả lại cho bọn họ một phong thư.
Nói cho bọn họ biết, nếu cô lần này không trở về được, các nàng lại tìm người có thể khống chế tốt đăng cơ đi.
Thừa tướng nhìn thấy, một ngụm máu già buồn bực ở ngực phun ra.
Bệ hạ, ngài phải nói rõ ràng như vậy sao?
Thừa tướng sau khi một ngụm máu già nôn ra, thân thể ngược lại chậm rãi tốt lên.
-
Ngày mai Tô Mộc sẽ xuất phát đến Kinh Đường quốc.
Dung Dữ muốn đi theo, nhưng Tô Mộc để cho hắn tọa trấn trong cung.
Buổi tối, Dung Dữ đưa lưng về phía Tô Mộc ngủ, hiển nhiên tâm tình khó chịu.
Tô Mộc từ sau lưng ôm lấy hắn, nhẹ giọng dỗ dành: "Nếu không có ai trấn giữ Sương Nguyệt quốc, bị người mưu triều soán vị, Phượng Quân ngươi có thể làm không được."
Dung Dữ vẫn không nói lời nào.
Đây là điều hiếm hoi, hắn tức giận vì nàng không mang theo mình.
Tất cả những gì nàng nói là hắn hiểu.
Nhưng hắn chỉ tức giận.
Chuyến đi này không khác gì những thứ khác, nàng đây là nhập hổ khẩu, đặt mình vào nguy hiểm, mà chính mình lại không thể ở bên cạnh nàng.
Tô Mộc lại dỗ dành trong chốc lát, Dung Dữ vẫn không để ý tới nàng.
Một ngụm cắn vào vai hắn, Dung Dữ bị cắn bất ngờ không kịp đề phòng, kêu lên một tiếng đau đớn, nhìn lại nhìn hắn, trong con ngươi có chút u oán thần sắc còn chưa phai. Đi, khi nhìn nàng, ta thấy ta thương xót.
Dung Dữ xoay người, ôm cô vào trong ngực, đáy mắt nặng nề, giọng nói khàn khàn: "Nếu như có nguy hiểm, nhất định phải bảo toàn chính mình."
Người khác như thế nào, hắn mặc kệ, hắn chỉ cần nàng an toàn toàn toàn trở lại bên người mình, nếu không...
Dung Dữ đáy mắt cuồn cuộn lộ ra mánh ngạt âm u.
Tô Mộc gật đầu.
Đưa tay sờ sờ vành tai ửng đỏ của hắn, không biết là tức giận hay là thẹn thùng, hay là như thế nào.
Bởi vì tai nhạy cảm. Cảm giác, Dung Dữ đáy lòng run rẩy theo, sau đó thân thể chậm rãi dâng lên nhiệt ý.
Phản ứng đáng xấu hổ của mình lúc này, làm cho vành tai Dung Dữ càng đỏ, màu đỏ này lan tràn đến hai má, trong trắng thấu hồng.
"Dung Dữ."
Tô Mộc lúc nói chuyện khẽ phun ra khí tức ở ngực hắn, làm cho hắn miệng khô lưỡi khô.
Đỏ mặt, Dung Dữ vùi đầu ở cổ cô, nhẹ giọng nói: "Ta muốn ở bên trên."
"Ngươi xác định biết sao?"
Khuôn mặt của Dung Dữ đỏ hơn: "Biết."
Mặc dù hắn chưa từng thực hành qua, nhưng khi ở Cung Uyển học tập, nam quan giảng tập đã phát sách dạy bọn họ một phen.
"Vậy đến đây đi."




Bình luận chương 655
Chia sẻ cảm nhận về chương 655 “Trẫm chính là thiên hạ (35)”