Trẫm chính là thiên hạ (33)
Editor: Tieen
Chương 653: Trẫm chính là thiên hạ (33)
"Bệ hạ thật ra đem người chôn rất sâu."
Dung Dữ cười, cô vẫn luôn như thế, đem tất cả mọi chuyện đều an bài tỉ mỉ như thế, cho dù tạm thời có biến, cô cũng có thể dùng kế hoạch mới kín đáo nhất làm việc.
"Sợ rồi sao?" Tô Mộc nhìn hắn, hắn nhìn Tô Mộc, ánh mắt nhu hòa, đã không còn đầy gai như lúc mới gặp.
"Không." Làm sao hắn có thể sợ nàng?
Hắn thích nàng còn không kịp.
Nàng là duy nhất, thế gian chỉ có một, hắn có thể gặp được, là phúc khí của hắn.
Chỉ là...
Nếu nàng có thể an bài người ở Kinh Đường quốc, như vậy...
"Sương Nguyệt Quy Mạch, ngươi đã biết được thân phận của ta sao?"
Giọng điệu của Dung Dữ rất bình thản, không có quanh co lòng vòng hỏi, mà là rất thẳng thắn hỏi.
Hắn vẫn chưa từng nói cho nàng biết thân phận thật sự của mình, bất quá là bởi vì hắn cảm thấy không cần thiết, bởi vì từ ngày nàng phong mình làm Phượng Quân, hắn cũng chỉ là Phượng Quân của nàng.
"Thân phận của ngươi, ngươi còn muốn có thân phận gì nữa?" Tô Mộc ôm lấy thắt lưng hắn, hôn lên môi hắn.
Tai Dung Dữ đỏ lên.
Nghiêng đầu.
"Ngươi đối xử với ta như thế, lúc trước là đã lên kế hoạch chi tiết sao?"
"Nếu vậy thì sao?"
Nếu nàng thực sự thực hiện một kế hoạch chi tiết, để cho hắn từng bước nhảy vào bên trong?
Nếu hắn yêu nàng, chính là do một tay nàng bày ra thì sao?
Dung Dữ nâng mặt cô, dịu dàng lưu lại một nụ hôn trên trán cô.
"Nếu là như vậy, ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh."
Người trên thế gian có thể làm cho nàng vì thế mà nghĩ được, chỉ có một mình hắn.
Dung Dữ suy nghĩ không sai.
Chỉ có hắn mới có thể làm cho Tô Mộc làm như vậy.
Nhưng...
Thật tâm là.
Tô Mộc nghĩ đến nhiều, kỳ thật là vì tích phân.
"Hoàng tỷ cùng mỹ nhân ca ca đang chơi hôn hôn."
Sương Nguyệt Nam Nhứ nửa người nằm sấp trên người Tiểu Cừu, che mắt, nhưng mà kẽ ngón tay to đến mức có thể lộ ra một con mắt, sững sờ nhìn Tô Mộc và Dung Dữ.
Giọng non nớt nói, khuôn mặt nhỏ nhắn còn đỏ bừng.
Tô Mộc và Dung Dữ nhìn nhau cười.
Dung Dữ đi qua ôm Sương Nguyệt Nam Nhứ.
"Đã đến lúc đưa ngươi về bên cạnh phụ quân ngươi."
Tay Sương Nguyệt Nam Nhứ che mắt di chuyển xuống dưới, che miệng lại.
Tiếng cười "Hì hì..." từ trong ngón tay của nàng truyền ra.
"Nhứ Nhi không nhìn, Nhứ Nhi không nhìn, mỹ nhân ca ca đừng đuổi Nhứ Nhi đi."
Sau khi Sương Nguyệt Nam Nhứ quen thuộc với Dung Dữ và Tô Mộc, hiển nhiên không còn sợ hãi, cả người đều trở nên hoạt bát rất nhiều, ngây thơ chất phác đúng như hài tử ở tuổi này nên có.
Hiện giờ nàng thích nhất, ngoại trừ ở bên cạnh phụ quân của mình, chính là ở bên cạnh Tô Mộc và Dung Dữ.
À, đúng rồi, nàng còn rất thích nhung nhung kia, thoạt nhìn hung dữ, nhưng Tiểu Cừu mặc cho nàng s* s**ng.
Nàng chưa từng thấy một con vật nhung nhung, đáng yêu như vậy.
Còn có mỹ nhân ca ca xinh đẹp như vậy, còn có hoàng tỷ tuy rằng thoạt nhìn lạnh như băng, nhưng khi nhìn mỹ nhân tỷ tỷ, ánh mắt rõ ràng không giống nhau.
Đúng rồi, Hoàng tỷ ngoại trừ lúc đọc sách cũng là biểu tình như vậy, bất quá so với lúc nhìn mỹ nhân ca ca lại có chút không giống.
Chẳng lẽ trong sách cất giấu thứ đẹp hơn mỹ nhân ca ca sao?
Nếu Cửu Thiên Tuế biết đứa trẻ đang nghĩ gì, hãy nói với con bé rằng mi nghĩ quá nhiều.
Cuốn sách mà ký chủ đọc, được gọi là...
Sổ sách!
Cuối cùng Dung Dữ dắt Sương Nguyệt Nam Nhứ, đưa nàng trở về.
Lúc trở về, nghe cung nhân nói, Thừa tướng chờ đại thần vào cung.
Tô Mộc ở Ngự Thư Phòng tiếp kiến các nàng.
Giờ phút này, không khí Ngự Thư Phòng, rất kỳ diệu.
Lúc đám người Thừa tướng đến Ngự Thư Phòng, nhìn thấy cung nhân đang pha trà, trong thư phòng hương trà bốn phía.
Tô Mộc nhàn nhã ngồi ở trước bàn đang thưởng trà.




Bình luận chương 653
Chia sẻ cảm nhận về chương 653 “Trẫm chính là thiên hạ (33)”