Trẫm chính là thiên hạ (29)
Editor: Tieen
Chương 649: Trẫm chính là thiên hạ (29)
Sương Nguyệt Nam Nhứ từ nhỏ đã sống ở lãnh cung, tuổi còn nhỏ đã biết làm không ít chuyện, phụ quân của nàng giáo dục nàng cực tốt.
Chỉ là, người nàng tiếp xúc không nhiều lắm, lá gan có chút nhỏ, ở hoàn cảnh xa lạ có vẻ rất bất an.
"Phượng Quân đối đãi tiểu hoàng nữ thật là ôn nhu."
"Đúng vậy, đúng vậy, nếu Phượng Quân sau này cùng bệ hạ có tiểu hoàng nữ, nói vậy Phượng Quân sẽ càng thêm ôn nhu."
...
Lúc cung nhân thu dọn, còn đang nhỏ giọng đàm luận.
Bên kia Dung Dữ đang đọc sách, thính lực cực tốt nghe được các nàng đàm luận.
Tiểu hoàng nữ sao?
Dung Dữ nghĩ đến nếu sinh tiểu hoàng nữ, vậy nhất định là rất giống nàng, tiểu hào...
Ngẫm lại thật đúng là chờ mong.
Dung Dữ đọc sách, Tiểu Cừu không biết đi đâu về, chậm rãi đi vào, dùng đầu củng củng chân Dung Dữ.
Biết ý của nó, Dung Dữ đưa tay vuốt lông nó một lát.
Tiểu Cừu liền ngồi bên cạnh Dung Dữ híp mắt ngủ đông.
Không bao lâu, nghe thấy tiếng bước chân chạy dồn dập.
"Mỹ nhân ca ca, mỹ nhân ca ca." Giọng nói non nớt vang lên, nương theo tiếng bước chân chạy về phía Dung Dữ.
Nàng chạy có chút gấp gáp, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, giống như quả táo vừa chín.
Trong mắt chỉ nhìn Dung Dữ, không chú ý tới bên cạnh Dung Dữ còn có Tiểu Cừu, trực tiếp giẫm lên Tiểu Cừu ôm lấy chân Dung Dữ.
Tiểu Cừu: !?
Nó vừa mới cảm thấy một cái gì đó nghiền ép lên nó!?
Nó cọ một cái đứng dậy, một đôi mắt sói hung tợn nhìn Sương Nguyệt Nam Nhứ dính trên chân Dung Dữ.
Há miệng cắn về phía nàng.
Dung Dữ ôm Sương Nguyệt Nam Nhứ lên, cũng cảnh cáo mở miệng: "Tiểu Cừu."
Cái miệng lộ ra răng nanh của Tiểu Cừu dừng một chút, hừ hừ hai tiếng, tỏ vẻ bất mãn của mình.
Sau đó tiếp tục co rúm lại bên cạnh Dung Dữ.
Sương Nguyệt Nam Nhứ lúc này mới nhìn thấy Tiểu Cừu, bị Dung Dữ chặn ngang ôm, bàn tay nhỏ bé mập mạp vươn về phía Tiểu Cừu, nhưng bởi vì có khoảng cách nhất định, nàng không thể sờ được Tiểu Cừu, cho nên bàn tay nhỏ bé liền hướng về phía Tiểu Cừu nhào tới.
"Mỹ nhân ca ca, nhung nhung*, Nhứ Nhi có thể sờ sờ nhung nhung sao? Nhung nhung..."
*Lông mềm như nhung.
Sau khi Sương Nguyệt Nam Nhứ từ lãnh cung trở về, hiển nhiên tâm tình sung sướng, cùng Dung Dữ nói chuyện cũng không cẩn thận như vậy, biểu đạt tín nhiệm và yêu thích của mình đối với hắn.
Tiểu Cừu lạnh lùng liếc nàng một cái, nhe răng về phía nàng.
Tiểu thí hài, còn muốn sờ nó?!
Nó là Lang Vương, sờ nó?
Nó không cần tôn nghiêm sao?!
Sau đó Tiểu Cừu cảm giác được trên người nặng nề, cảm giác thoải mái bị thuận lông làm cho nó không khỏi híp mắt.
Là Dung Dữ nắm bàn tay nhỏ bé Sương Nguyệt Nam Nhứ v**t v* lông của Tiểu Cừu.
"Nhung nhung, nhung nhung..." Sương Nguyệt Nam Nhứ khoái trá nói.
Cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân quen thuộc.
Đáy mắt Dung Dữ hiện lên kinh hỉ, ngước mắt nhìn lại.
Quả nhiên nhìn thấy một thân thường phục huyền sắc kia, buộc đuôi ngựa, phong trần mệt mỏi lại không cách nào che dấu được anh khí bừng bừng, khí vũ phi phàm.
Cô nhìn Dung Dữ, áo choàng trên tay cởi xuống giao cho cung nhân ở một bên, sau đó cất bước đi về phía hắn.
Dưới ánh mắt chăm chú của hắn, cô ôm mặt hắn, cách một Sương Nguyệt Nam Nhứ và Tiểu Cừu, hôn hôn môi hắn.
"Ta trở về."
"Ừm." Dung Dữ đáp lời, thần sắc nhu hòa.
Tiểu Cừu củng củng chân Tô Mộc, biểu đạt sự tồn tại của mình.
Sương Nguyệt Nam Nhứ bởi vì người xa lạ xuất hiện, có chút sợ hãi nắm chặt y phục trước ngực Dung Dữ, đôi mắt nghi hoặc nâng lên, nhìn Tô Mộc và Dung Dữ thân mật hôn nhẹ.
Tô Mộc cúi đầu nhìn Sương Nguyệt Nam Nhứ, mang theo cười hỏi: "Phượng Quân mấy ngày trẫm không có ở đây, sinh cho trẫm một tiểu hoàng nữ lớn như vậy sao?"
Dung Dữ xoa xoa đầu Sương Nguyệt Nam Nhứ, vành tai ửng đỏ, cười nói: "Bệ hạ có thích không?"




Bình luận chương 649
Chia sẻ cảm nhận về chương 649 “Trẫm chính là thiên hạ (29)”