Trẫm chính là thiên hạ (25)
Editor: Tieen
Chương 645: Trẫm chính là thiên hạ (25)
Sàng lọc xuống dưới, hắn chỉ có thể nghĩ đến một người.
Sương Nguyệt Khuynh Ninh?
Trong lời đồn kia, Ninh thân vương ngu dại sao?
Dung Dữ âm thầm đem việc này đè ở đáy lòng.
Đối với Sương Nguyệt Khuynh Ninh, hắn bảo trì thái độ hoài nghi.
-
Ngoại ô Kinh thành.
Ninh thân vương phủ.
Một nam tử tuấn mỹ mặc trung y màu trắng, ngực hơi mở, nửa quỳ bên giường băng bó vết thương trên cánh tay cho Sương Nguyệt Khuynh Ninh.
"Điện hạ, người nào lớn mật như vậy, lại dám đả thương điện hạ, lần sau ngài mang theo thần hầu, thần hầu báo thù cho ngài."
Con ngươi ôn nhu của nam tử nhìn vết thương của nàng ta, mang theo giận dữ.
"Không có gì đáng ngại, vết thương nhỏ mà thôi." Khóe môi Sương Nguyệt Khuynh Ninh mang theo nụ cười, nhìn cánh tay của mình, con ngươi bao trùm một tầng sương mù mông lung, giống như bị thân ảnh mặc bạch y che khuất.
Dung mạo giống như thiên nhân, thân ảnh nhanh nhẹn...
Ngay cả vị trí vừa rồi hắn đả thương cánh tay mình cũng cảm thấy mơ hồ nóng lên.
Nam tử như vậy, thật sự là muốn...
Hung hăng chà đạp... Sau đó sủng ái.
Phượng Quân của Sương Nguyệt Quy Mạch sao?
Khó trách Sương Nguyệt Quy Mạch lại mê luyến như thế, nam tử kia, cho dù nuôi dưỡng, cũng là loại hưởng thụ.
"Điện hạ, có chuyện gì vậy? Là thần hầu nói sai cái gì sao?"
Nam tử bên cạnh Sương Nguyệt Khuynh Ninh nhìn vẻ mặt nhu hòa của nàng ta, hiện lên gợn sóng, hiển nhiên là bộ dáng tâm đại loạn, trong lòng biết nàng ta nhất định là coi trọng vị nam tử nào, nhưng che dấu bất mãn của mình, thân thiết hỏi.
Sương Nguyệt Khuynh Ninh nhìn hắn, cười, sau đó đẩy hắn lên giường, cả người phủ lên.
"Bổn vương muốn cùng ngươi như thế nào..." Lời tiếp theo, đều bao phủ giữa môi răng.
-
Hoàng cung.
Dung Dữ vừa mới uống thuốc Tô Mộc mỗi ngày cho hắn uống, dựa vào đầu giường, tóc dài trút xuống đặt ở phía sau, trên môi còn dính một ít nước thuốc, con ngươi lưu chuyển nhìn Tô Mộc.
Tô Mộc yên lặng dời tầm mắt khỏi mặt hắn.
Vẻ mặt cực kỳ mê người kia, cô sợ mình nhịn không được.
Cô vẫn là đem lực chú ý tiếp tục đặt ở kiếm tiền đi, Tô Mộc chân còn chưa có bước một bước, chợt nghe được giọng nói dịu dàng của Dung Dữ vang lên: "Bệ hạ là muốn đi nơi nào?"
Mềm mại như gió xuân phất vào mặt, mèo con cào vào tim, tê dại.
Tô Mộc cúi người, nhanh chóng hôn lên môi hắn: "Trẫm còn có chút việc công, ngươi ngủ trước."
Nói xong Dung Dữ còn chưa kịp phản ứng, liền rời khỏi tẩm cung.
Dung Dữ nhìn bóng lưng cô rời đi, đáy mắt mang theo ý cười, phảng phất nhìn thấu tâm tư nhỏ bé của cô.
Sau khi Tô Mộc ra cửa, gió lạnh thổi tới, cảm thấy khô nóng trên đầu tản đi hơn phân nửa.
Trước kia đều nói hồng nhan họa thủy, nam sắc ngộ nhân, cô đều cảm thấy sẽ không xuất hiện trên người mình, đó là không có đụng phải Dung Dữ.
Nói Dung Dữ là yêu tinh không nhiễm trần thế giữa núi rừng, nhất cử nhất động đều động lòng người cũng không quá đáng.
Hắn đối với bản thân mình nhận thức rất thấu triệt, biết cách lợi dụng ngoại hình của mình, cho nên mới có thể tự bảo vệ mình khi lưu lạc Xuân Phong Lâu.
Nếu như không phải Triều Nhạc tướng quân cùng Sương Nguyệt Hành đưa hắn vào trong cung, nói vậy hắn cũng sẽ có nắm chắc từ phủ tướng quân toàn thân trở ra.
Tô Mộc đến Ngự Thư Phòng, ám vệ đã ở Ngự Thư Phòng chờ đợi.
"Chủ tử, Ninh thân vương buổi tối tới thăm dò hoàng cung, dường như đang tìm thứ gì đó, còn ở Ngự Hoa Viên đụng phải Phượng Quân, cuối cùng sau khi bị Phượng Quân đả thương được người nàng ta cày vào trong cung yểm hộ rời đi."
"Ừm, không cần đánh rắn động cỏ." Tô Mộc nói.
"Vâng." Ám vệ nói, sau đó ẩn đến chỗ tối.
-
Bởi vì đủ loại chuyện lúc trước, đã bãi triều gần nửa tháng, khi các triều thần lại lần nữa thượng triều, vậy mà lại cảm thấy giống như đã qua mấy đời.
Chỉ là...
Nghe xong lời nói của bệ hạ trên ngôi vị hoàng đế kia, còn không bằng tiếp tục bãi triều!




Bình luận chương 645
Chia sẻ cảm nhận về chương 645 “Trẫm chính là thiên hạ (25)”