Trẫm chính là thiên hạ (24)
Chương 644: Trẫm chính là thiên hạ (24)
"Hừ, ta giữ lại hai vị, để bệ hạ chỉ có thể nhìn không thể chạm vào, bệ hạ có cao hứng không?"
"Không thể chạm vào sao?" Tô Mộc quay đầu, ấn gáy hắn, cắn một cái trên môi hắn, "Vậy trẫm liền chạm vào ngươi."
Trên khuôn mặt vốn trắng nõn của Dung Dữ hiện lên đỏ ửng.
Hắn vốn đã sinh ra cực đẹp, lúc đỏ mặt, quả thực làm cho người ta muốn dừng lại không được, Tô Mộc nhéo nhéo mặt hắn, cảm giác trơn nhẵn mềm mại.
"Phượng Quân đỏ mặt làm gì?"
"Có chút nóng mà thôi." Dung Dữ nghiêng mặt ra, tránh ánh mắt của cô.
Sau đó nắm tay bên môi, ho nhẹ một tiếng che giấu sự xấu hổ của mình.
-
Ngoại trừ hai người Dung Dữ yêu cầu giữ lại, những người còn lại đều bị cung nhân đưa ra khỏi cung, ôm cột trụ trong cung sống chết không chịu đi, cuối cùng đều bị không chút lưu tình khiêng ra ngoài.
Dung Dữ giữ lại hai người kia ở trong cung điện không phải cách ly lãnh cung, phân phối cung nhân chiếu cố.
Một trong hai người đó, chính là một vị lúc trước Dung Dữ đi vào trong phòng hắn, dung mạo cương nghị cứng cỏi, tên là Liên Thành.
Một người khác có diện mạo dịu dàng, tên là Hoa Lăng.
"Đa tạ Phượng Quân." Liên Thành chắp tay cảm kích nói.
"Đa tạ Phượng Quân." Hoa Lăng tuy rằng trên mặt không tình nguyện, nhưng trong lòng cũng cảm kích.
Dung Dữ gật đầu, ngồi trong cung điện của hai người trong chốc lát, mới rời đi.
Ra khỏi cung điện, bóng đêm đã có chút sâu, một mình chậm rãi đi về phía Ngự Thư Phòng, cung nhân thấy hắn, đều cung kính hành lễ gọi một tiếng "Phượng Quân".
Đi ngang qua con đường nhỏ Ngự Hoa Viên, hương hoa hai bên xông vào mũi, chỉ là...
Ánh mắt Dung Dữ sắc bén bắt được bóng dáng màu đen thừa dịp bóng đêm ẩn giấu bên sườn núi giả trong hoa viên.
Đuổi theo, đối phương phản ứng cực nhanh, xoay người công kích về phía Dung Dữ, nhưng Dung Dữ thân thủ nhanh nhẹn, đón đỡ và đá vào đầu gối của người tới.
Đầu gối người tới tránh thoát, lại bị bổ bả vai...
Qua hơn mười chiêu, người tới hiển nhiên không phải là đối thủ của Dung Dữ, né tránh chạy trốn.
Dung Dữ đuổi theo.
Cuối cùng người nọ biến mất ở phụ cận lãnh cung.
Dung Dữ nhìn trái nhìn phải, cuối cùng chỉ nhìn thấy một cung nhân cầm đèn mà đến.
"Phượng Quân, bệ hạ đang tìm ngài."
"Ừm." Dung Dữ không nghi ngờ gì đã rời đi.
Cung nhân cầm đèn cúi đầu rũ mắt, Dung Dữ không thấy rõ nàng ta cúi đầu liếc mắt nhìn góc tường lãnh cung kia.
Chờ Dung Dữ theo cung nhân trở lại trong tẩm điện, không nhìn thấy Tô Mộc, mới phát giác có gì khác thường, nhưng chờ hắn đuổi theo ra, cung nhân cầm đèn kia đã sớm không thấy.
Hắn hỏi cung nhân canh giữ ở cửa, cung nhân canh cửa nói rời đi.
Cung nhân kia cùng hắc y nhân che mặt kia là một đám người!
Dung Dữ nhíu mày, nghĩ lại chi tiết vừa rồi.
Hắc y nhân che mặt đối với hoàng cung này cực kỳ quen thuộc, vả lại ở trong cung còn có người tiếp ứng.
Nếu không phải người trong cung, đó cũng là người thường xuyên ra vào hoàng cung.
Hơn nữa mùi vị trên người hắc y nhân che mặt vừa rồi, là mùi thơm nhàn nhạt, hương vị kia là do Kinh Đường quốc sản xuất.
Hàng năm có mấy hộp như vậy đưa đến các quốc gia, hương liệu này cũng chỉ là người trong hoàng tộc sử dụng, cũng không loại trừ chúng thần được đế vương ban thưởng.
Nhưng Dung Dữ càng thiên về người hoàng gia hơn.
Có thể thường xuyên tiến vào hậu cung, tính toán xuống...
Hậu cung của tiên đế hoặc là các hoàng nữ hoàng tử!
Chỉ là mọi người trong hậu cung của tiên đế, ngoại trừ mấy vị bị nhốt ở lãnh cung, còn lại đều canh giữ hoàng lăng.
Các hoàng tử, đều đã lập gia đình, hòa thân.
Gần hoàng cung, cũng là chính quân của Triều Nhạc tướng quân: Sương Nguyệt Hành.
Hắn ở phủ tướng quân một khoảng thời gian, có thể nhận ra người nọ cũng không phải Sương Nguyệt Hành.
Mà các hoàng nữ...




Bình luận chương 644
Chia sẻ cảm nhận về chương 644 “Trẫm chính là thiên hạ (24)”