Trẫm chính là thiên hạ (18)
Chương 638: Trẫm chính là thiên hạ (18)
【 Ký chủ, phần nhiều là do nguyên chủ không được lòng người, mà hiện tại ký chủ đang đi theo con đường cũ của nguyên chủ, thậm chí còn tàn nhẫn hơn nguyên chủ. 】
Cửu Thiên Tuế muốn cùng ký chủ tán gẫu chuyện tám hào này.
Lòng người?
"Lòng người dễ thay đổi, không bằng tiền bây giờ tới." Tô Mộc nói.
【 Ký chủ, bổn hệ thống không xoắn xệch ngụy biện này đó với cô. 】
Nó biết mình không thể nói lại ký chủ, cho nên quyết đoán không dây dưa tiếp.
【 Bổn hệ thống chỉ quan tâm đến việc hoàn thành nhiệm vụ! 】
"Vậy mi có thể câm miệng."
【 Ký chủ, cô như vậy sẽ mất đi bổn hệ thống, cô có biết không? Bổn hệ thống tốt bụng nhắc nhở cô, hoàn thành nhiệm vụ sớm không tốt sao? Hết lần này tới lần khác muốn dính dáng đến nữ chính làm gì? 】
"Bởi vì nàng ta ngăn trở cuộc hành trình tranh bá (tiền đồ) của ta."
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
【 Ký chủ, cô là cái móng heo lớn! Hừ! 】
"Đa tạ khích lệ."
【 Chúc ký chủ sớm 'lạnh'* một chút. 】
*凉(Lương): Lạnh, ý câu này là chết, xong đời.
"Mi cũng vậy."
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Được rồi, trên đây chỉ là lời nói lúc nó tức giận, ký chủ mà lạnh có nghĩa là nó cũng lạnh luôn.
Đừng làm tổn thương lẫn nhau.
【 Ký chủ, cô có thể nghiêm túc cùng bổn hệ thống tâm sự nhân sinh không? Thơ từ ca phú nói về triết học nhân sinh. 】
"Cho ta một trăm tích phân."
Cửu Thiên Tuế: 【 !? 】
【 Xin chào ký chủ, tạm biệt ký chủ. 】
Cửu Thiên Tuế tự rước khinh nhục đã im lặng.
Cửu Thiên Tuế dỗi xong, Tô Mộc đi tìm Dung Dữ.
Dung Dữ đang bị một đám nam tử vây quanh, hỏi hắn về chuyện của cô.
Tô Mộc né tránh tất cả mọi người, đến phòng hắn đợi.
Dung Dữ trở về, nhìn thấy trước bàn làm việc của mình, cô đang ngồi cầm giấy bút nghiêm túc không biết đang viết cái gì.
Tô Mộc nghe được tiếng bước chân, ngước mắt nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục vùi đầu vào giấy.
Dung Dữ nhìn bóng lưng không hề đề phòng của cô, bàn tay giấu trong tay áo rộng siết chặt, dời tầm mắt, đáy mắt nặng nề suy nghĩ cái gì đó, sau đó đứng dậy đi về phía cô.
Động tác cực kỳ tự nhiên, giống như bình thường, không có chút khí tức nguy hiểm nào.
Tô Mộc nghe được tiếng bước chân của hắn, nghiêng người ra, mở miệng: "Ngươi nhìn xem, thích không?"
Tay dưới áo của Dung Dữ run rẩy.
Nghe giọng nói của cô, thần sắc lạnh nhạt nhìn tờ giấy trước mặt cô.
Tòa nhà bốn tầng, trung tâm tòa nhà trống rỗng một khối vòng tròn, giương mắt là có thể nhìn thấy bầu trời xanh biếc.
Vị trí trống rỗng là một đài cao tròn.
Được bao quanh bởi một căn phòng.
"Đài cao này hàng ngày sẽ biểu diễn ca múa nghệ kỹ của Sương Nguyệt quốc... Trong những phòng nhỏ này bày biện một bàn trà, cho khách thưởng trà xem biểu diễn..."
Giọng nói nhẹ nhàng của cô giải thích những gì trên bản vẽ.
Dung Dữ nghe dần dần mê mẩn, hắn thậm chí còn nghĩ...
Lúc đó hắn ở trên đài này vì nàng đánh đàn, mà nàng ngồi trong phòng nhỏ thưởng trà, chỉ có hai người bọn họ...
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Cuối cùng Tô Mộc lại hỏi.
Dung Dữ phục hồi tinh thần lại, đối diện với con ngươi Tô Mộc, phảng phất như ý nghĩ vừa rồi của mình bị nhìn thấu, vành tai không khỏi đỏ lên.
"Rất tốt."
"Dung Dữ, ngươi đến đặt tên được không?"
Ở Sương Nguyệt quốc, tòa nhà bị niêm phong có thể dùng giá cao trùng kiến.
Tô Mộc dự định trùng kiến Xuân Phong Lâu thành như vậy, dùng phương thức mới mẻ độc đáo để kinh doanh.
Đây đều là lệnh tâm phúc của cô âm thầm đi làm.
Nghe cô nói muốn hắn đặt tên, Dung Dữ ngẩn người, sau đó trong đầu hiện lên một cái tên: "Bán Nhật Nhàn, được không?"
"Bán Nhật Nhàn, trộm đến kiếp phù du Bán Nhật Nhàn, ý cảnh biếng nhác, nhàn nhã, ngược lại cực tốt."
Tô Mộc nói xong, ở bên cạnh bản vẽ viết ba chữ "Bán Nhật Nhàn".
Đi tới trước cửa sổ, mở cửa sổ, bảo ám vệ cầm đi, chuẩn bị khởi công.




Bình luận chương 638
Chia sẻ cảm nhận về chương 638 “Trẫm chính là thiên hạ (18)”