Ảnh đế quốc dân (57)
Editor: Tieen
Chương 605: Ảnh đế quốc dân (57)
Tô Mộc đến máy lọc nước rót một ly nước, cầm ly nước đi ra ban công.
Hạ Lẫm nhìn cô đi tới, mười đầu ngón tay trắng nõn mượt mà đáng yêu...
Ách...
Hai mắt Hạ Lẫm híp lại: "Ngủ đến ngốc luôn hả? Ngay cả dép cũng không mang."
Tô Mộc lúc này mới phát hiện mình không mang dép đã đi ra.
Nói xong đem điếu thuốc giữa ngón tay dập tắt ném vào trong gạt tàn, vào phòng lấy dép lê của anh ra.
"Mang vào, bị bệnh ai tiếp nhận công việc của em?"
Ngoan ngoãn mang giày của anh.
Nhìn đôi chân nhỏ nhắn của cô chen chúc trong giày của mình, giống như một đứa trẻ ăn cắp giày của người lớn, không hiểu sao cảm thấy đáng yêu.
Ban đêm gió thổi có chút lạnh, Hạ Lẫm khẽ thở ra một hơi, lại cầm áo khoác của mình khoác lên cho cô: "Đã lớn như vậy, không biết yêu quý bản thân gì hết, thân thể em có phải bằng thép không?"
Tô Mộc vẫn không nói gì, tùy ý anh dùng giọng điệu ác liệt mắng mình, mặc cho anh giận dỗi dùng quần áo bao bọc mình.
Dường như dưới nhiệt độ của anh, cô mới trở lại hiện thực, mà không phải ở trong mộng tràn ngập máu tanh kia...
"Em sao vậy?" Hạ Lẫm vẫn không nghe thấy giọng nói của cô, có chút lo lắng.
"Hạ ảnh đế, em gặp một giấc mộng..."
Bàn tay anh xoa xoa đầu cô: "Người lớn như vậy rồi, gặp ác mộng còn dọa thành như vậy, Mộ Hạ, lá gan của em thật nhỏ."
Nhìn cô dép cũng quên mang, vẻ mặt thâm trầm, thì ra là bị dọa sợ...
Gặp ác mộng bị dọa sợ, thật đúng là không giống phong cách của cô, nhưng chính vì thế, lại làm cho anh cảm thấy đặc biệt chân thật.
Tô Mộc ngước mắt lên, nhìn khuôn mặt nhuộm ý cười ôn hòa của anh, đáy mắt lạnh lẽo kia, bị hình bóng của anh bao trùm.
Một khắc đó, Hạ Lẫm cảm thấy, đẹp nhất...
Chỉ là khi cô nhìn anh chăm chú, con ngươi của cô...
-
Một đêm không ngủ, sáng sớm hai người đã phải lên bắt máy bay.
Hai người ngồi cùng khoang hạng nhất đắp chăn, Tô Mộc dựa vào vai anh, anh dựa vào ghế ngồi, nửa đường theo bản năng ôm cô, Tô Mộc dựa vào lồng ngực anh, anh nghiêng đầu dựa vào đầu cô, biến thành hai người ôm nhau ngủ.
Hơn hai giờ đồng hồ, hai người ngủ vô cùng an ổn.
Khi máy bay hạ cánh, bọn họ được đánh thức nhẹ nhàng bởi tiếp viên hàng không.
Hạ Lẫm cúi đầu nhìn cô gái đang nằm úp trong lồng ngực anh ngủ say, lúc này mới phát hiện cô không hiểu sao lại xông vào trong ngực mình, anh im lặng cười, bất giác nhẹ giọng: "Tỉnh dậy trước, đợi đến trường quay rồi ngủ tiếp."
Tô Mộc nắm hai tay, dụi dụi mắt, sau đó mới chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn Hạ Lẫm trước mắt, trong nháy mắt kinh ngạc, lập tức mới phục hồi tinh thần lại phát hiện mình đang ở đâu.
Đứng dậy uống một ngụm nước ấm, sau đó đi theo phía sau Hạ Lẫm đang đeo túi xách.
Hạ Lẫm đưa tay nắm lấy tay cô, cô thì cúi đầu lấy điện thoại ra xem một chút.
Tiếp viên hàng không trên máy bay nhìn theo hai người xuống máy bay:
"Đó là Hạ Lẫm phải không?"
"Ừm, Hạ Lẫm và người đại diện của anh ấy."
"Lúc trước không phải đồn rằng Hạ Lẫm và Trần Thi yêu nhau sao? Sao giờ..."
"Chuyện trong giới giải trí, chẳng qua chỉ là scandal mà thôi, cậu không thấy thái độ của Hạ Lẫm đối với người đại diện sao? Khi tôi nhắc nhở bọn họ đã đến nơi, ánh mắt Hạ Lẫm nhìn cô gái kia... Nếu nó không phải là tình yêu, tôi nghĩ rằng tôi bị mù."
"Người đại diện kia thật đúng là hạnh phúc, cũng không biết Hạ Lẫm có thể duy trì nhiệt tình với cô ấy bao lâu, nghe nói trong giới của bọn họ, chuyện tình cảm, mỗi ngày một dạng."
"Điều đó cũng không liên quan gì đến chúng ta."
Bọn họ bất quá chỉ là người ngoài cuộc, chuyện Hạ Lẫm và người đại diện của anh đã trải qua, các cô chưa từng tham dự, cho nên không có tư cách đánh giá.




Bình luận chương 605
Chia sẻ cảm nhận về chương 605 “Ảnh đế quốc dân (57)”