Ảnh đế quốc dân (56)
Chương 604: Ảnh đế quốc dân (56)
"Được, được ạ." Dịch Yên và Cốc Tiểu Mãn đều vô cùng tán thành.
"Tùy ý." Hạ Lẫm mở miệng, đang dùng một đũa dài kiểm tra nguyên liệu nấu ăn trong nồi coi chín chưa.
Cũng không cố tình chờ Tô Mộc đồng ý, Tô Cách liền ngồi xuống, vị trí ngồi vừa vặn đối diện Tô Mộc.
Tô Mộc sau khi pha nước sốt xong liền trực tiếp đặt vào trong tay Hạ Lẫm.
Một bữa lẩu này, đều là hai người Dịch Yên và Cốc Tiểu Mãn khuấy động không khí, Tô Mộc chỉ lẳng lặng ăn, Hạ Lẫm thỉnh thoảng tiếp lời hai người tán gẫu về diễn xuất, Tô Cách thì trả lời mấy câu hỏi của cô nàng fan Cốc Tiểu Mãn.
Ăn lẩu xong, là mười giờ tối, sau khi Cốc Tiểu Mãn và Dịch Yên rời đi, Tô Cách mặt dày tiếp tục đợi.
Tô Mộc gọi anh ta xuống cầu thang.
"Tôi nói rồi, cút." Giọng điệu của cô lạnh băng dị thường.
"Mộ Hạ, anh thích em, có thể cho anh một cơ hội không?" Sắc mặt Tô Cách có chút trắng bệch, anh muốn tới gần cô, nói chuyện với cô, nếu có thể, anh muốn chăm sóc cô, che chở cô...
"Tô Cách, mặc kệ cậu là ai, lại tiếp cận tôi, g**t ch*t bất luận tội!" Giọng lạnh băng của cô giống như lưỡi băng, từng chữ từng chữ đâm vào người anh ta, Tô Cách nhìn bóng lưng cô đi xa, bước chân nặng nề đến mức thế nào cũng không dời được.
"Thật xin lỗi..." Miệng không ngừng nỉ non, ngay cả anh ta cũng không biết vì sao mình phải xin lỗi.
Tô Mộc trở lại phòng làm việc, nhìn thấy Hạ Lẫm đang dựa vào cửa hút thuốc.
Hai người bốn mắt đối diện nhau, phảng phất có cái gì đó lưu động trong không khí.
Hạ Lẫm dập tắt điếu thuốc trong tay, mở miệng: "Nói xong rồi sao?"
"Ừm." Không có gì để nói, bất kể người đó là ai, cũng không liên quan đến cô.
Có liên quan đến cô, chỉ có người trước mắt.
Thu dọn một phen, Tô Mộc ngủ trên giường phòng làm việc.
Hạ Lẫm ngủ trên sofa khó có thể ngủ được.
Luôn cảm thấy Tô Cách ở đáy lòng cô không giống người khác, mới vừa rồi sau khi nói chuyện riêng với Tô Cách, anh rõ ràng cảm nhận được cảm giác xa lạ trên người cô.
Loại cảm giác này làm cho anh rất bất an, cảm giác bất an sợ cô cũng ngăn cách anh bên ngoài thế giới của cô.
Nghĩ lại ngồi dậy, đi ra ngoài ban công hút thuốc.
Tô Mộc đang ngủ.
Trong bóng tối.
Tràn đầy mùi máu tươi, chỉ chốc lát sau bóng tối biến thành huyết sắc, thi thể chồng chất thành một mảnh, thi hải* mênh mông nhìn không thấy bờ.
*Thi hải: biển người chết.
Giữa thi hải có một người đứng, thân hình nghiêng nghiêng cầm một thanh trường mâu, một bộ chiến phục lộn xộn nghiền nát, tóc dài bị gió thổi bay, cùng huyết sắc giao hòa...
Trong một mảnh tĩnh mịch này, chỉ có thân ảnh kia, không thấy rõ là ai, lại có thể cảm giác được máu tươi vô thanh vô tận đầm đìa...
Không lâu sau đó.
Bầu trời tối tăm mưa rơi máu đỏ mờ mịt, từng giọt từng giọt, nhỏ xuống đều là chất lỏng màu đỏ, đánh vào thi thể khắp nơi, nở rộ ra hoa địa ngục...
Thân ảnh cầm trường mâu chậm rãi ngẩng đầu...
Một đôi mắt không tiêu cự bất ngờ mở ra.
Nhìn trần nhà tối tăm mờ ảo in bóng loang lổ từ ngoài cửa sổ, tiêu cự trong mắt chậm rãi trở về.
【 Ký chủ, đó là giấc mơ gì? 】
Cảnh tượng áp lực trong mộng, một hệ thống như nó cũng cảm thấy khó chịu.
Hiếm khi thấy ký chủ nằm mơ, vừa nằm mơ đã mơ thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy.
Tô Mộc ngồi xếp bằng, rũ mắt chậm lại: "Ác mộng mà thôi. "
Quả nhiên vẫn bị ảnh hưởng chút ít...
Đầu óc đã tỉnh táo, Tô Mộc không hề buồn ngủ đứng dậy, bật đèn ra phòng nghỉ rót nước uống.
Đến phòng nghỉ, nhìn thấy Hạ Lẫm đứng trên ban công, giữa ngón tay kẹp điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ mơ hồ dung mạo của anh.
Nghe được tiếng động, anh quay đầu nhìn qua, nhìn thấy Tô Mộc mặc một thân áo ngủ phủ đến đầu gối, lộ ra da thịt trắng nõn, thoạt nhìn áo ngủ bảo thủ, trong mắt Hạ Lẫm lại làm cho anh miệng đắng lưỡi khô.




Bình luận chương 604
Chia sẻ cảm nhận về chương 604 “Ảnh đế quốc dân (56)”