Ảnh đế quốc dân (54)
Chương 602: Ảnh đế quốc dân (54)
Lúc ánh mắt chạm đến cô, dường như muốn chỉ dẫn anh tới gần cô, cho nên không do dự dừng xe ôm cô vào trong ngực.
Sự ấm áp trên người cô truyền qua, khiến anh cảm thấy chân thật như vậy.
Một lát sau.
"Hạ Lẫm, cậu còn muốn ôm bao lâu nữa?" Giọng nói của Tô Mộc từ ngực anh truyền ra.
Lúc nói chuyện, cô thở ra hơi nóng, cách một lớp quần áo truyền đến da thịt anh, chỉ cảm thấy tê dại.
"Ôm em một lát thì sao? Làm tôi sợ hãi như vậy, đây là thu lãi." Hạ Lẫm không chỉ không buông cô ra, còn nắm chặt tay cô.
"Cộm đến hoảng."
Hạ Lẫm nghe giọng cô hơi oán giận, lỗ tai đỏ lên, vội vàng buông cô ra: "Ai, ai cộm em!"
th*n d*** anh tuy rằng có phản ứng, nhưng bị anh áp chế, căn bản không có...
"Cái này." Tô Mộc chỉ vào cần điều khiển, nãy giờ vẫn cộm vào bụng cô.
Hạ Lẫm: "..."
Vì che giấu sự xấu hổ của mình, Hạ Lẫm ghét bỏ mở miệng: "Thật làm ra vẻ, đau thì nói, chịu đựng làm gì?"
"Đau." Tô Mộc nói.
"Hừ, làm bộ."
Tô Mộc: "..."
Thứ hàng hóa ngạo kiều.
Trên đường trở về phòng làm việc, đi ngang qua siêu thị lớn, Hạ Lẫm lái xe đến bãi đỗ xe siêu thị.
Tô Mộc nghi hoặc.
"Buổi tối ăn lẩu." Hạ Lẫm nói.
Mấy tháng quay phim, anh nhớ hương vị này đã lâu lắm rồi.
Lần này bởi vì cô, anh từ đoàn làm phim xin nghỉ phép trở về, thế nào cũng phải ăn một bữa.
Hạ Lẫm mang theo mũ từ lối vào đẩy xe đẩy, Tô Mộc thì đi theo phía sau anh, đang cúi đầu nhìn điện thoại.
Đi dạo siêu thị, Hạ Lẫm đưa tay nắm lấy tay kia của cô, miệng còn ghét bỏ nói: "Lạc còn phải đi tìm em, phiền phức."
Giống như nhìn thấy một cái đuôi ngạo kiều đang lắc lư.
Tô Mộc không có vạch trần anh, để anh dắt cô, cô cũng không cần vừa nhìn đường vừa xem điện thoại di động, anh dẫn là được rồi.
Nhanh chóng xem qua đồ vật trong điện thoại di động, Tô Mộc cất điện thoại đi.
Ngước mắt lên nhìn thấy trên tay Hạ Lẫm cầm một hộp thịt, nhìn trái nhìn phải, không nhìn ra nhãn hàng nào trực tiếp ném vào trong xe đẩy, sau đó đẩy giỏ hàng đi về phía trước.
Đi một đoạn đường, xe đẩy đã bị chiếm hơn phân nửa bởi thịt, anh đi vòng qua khu vực thịt đến khu vực rau.
Vẫn tùy ý như trước, nhìn thuận mắt liền bỏ vào trong xe đẩy.
Xe đẩy đã đầy trong nháy mắt.
Sau khi mua nguyên liệu nấu ăn, không biết phải mua gì nữa.
"Khi mua nguyên liệu nấu ăn, còn thiếu thứ gì không?"
Hạ Lẫm hỏi Tô Mộc, quay đầu lại nhìn cô một cái, không hề báo trước mà xông vào trong đôi mắt lạnh lùng của cô.
Giống như có ma lực đem anh hút vào trong đôi mắt trong suốt kia.
"Mua chút nguyên liệu nấu nước lẩu." Tô Mộc chậm rãi mở miệng, mặt mày khẽ nhướng lên, một nụ cười nhạt hiện ra, nhạt đến gió thổi qua liền biến mất.
"Ngoài nguyên liệu nấu nước lẩu còn gì nữa không?" Hạ Lẫm dùng lời nói để che dấu sự bất thường của mình.
Nhưng nhiệt độ của bàn tay nhỏ bé mềm mại trong tay truyền tới, đáy lòng dường như có từng đợt, ấm áp.
Cô gái trước kia rõ ràng không có chút cảm giác nào, mấy tháng nay không hề báo trước đã xâm nhập vào nội tâm anh.
Quen với việc cô sắp xếp công việc cho mình, quen với hương vị bánh quy cô làm, quen với những bữa ăn cô nấu, quen với việc cô không nói nhiều nhưng lại làm mình vô cùng tức giận...
Càng quen, là thời gian có cô...
Nhớ lại gần nửa năm trước, anh còn cảnh báo cô không được động tâm với mình.
Bây giờ...
Ánh mắt dừng trên tay hai người đang nắm tay...
Cô cũng hoàn toàn không bài xích sao?
Hạ Lẫm nghĩ đến chuyện này, giống như phía sau lại có thêm hai đôi cánh nhỏ đang kích động.




Bình luận chương 602
Chia sẻ cảm nhận về chương 602 “Ảnh đế quốc dân (54)”