Ảnh đế quốc dân (50)
Chương 598: Ảnh đế quốc dân (50)
"Tô Cách, cậu ở đây làm gì vậy?" Người đại diện của Tô Cách đi tới, nhìn bóng lưng cách xa bên kia, khẽ thở ra một hơi, "Khó có được thích một cô gái, cậu cũng đừng quá buồn."
Người đại diện vỗ vai anh ta, bày tỏ sự an ủi.
"Buồn..." Tô Cách thấp giọng nỉ non, tim bỗng nhiên đau đớn.
Không, không chỉ buồn...
Đó là tuyệt vọng cùng vô lực áy náy bao trùm...
Mộ Hạ?
Mộ Hạ sao...
Nhưng anh ta cảm thấy không phải cái tên này, là cái tên gì đây?
Cái gì...
-
【 Ký chủ, Tô Cách này có gì không đúng sao? 】 Cửu Thiên Tuế cảm giác được tâm tình Tô Mộc dị thường lạnh như băng, giống như một tấc cỏ không sinh hoang vắng ngưng kết thành băng, chỉ còn lại cái lạnh thấu xương.
"Làm cho ta nhớ đến một người mà thôi..." Giọng của Tô Mộc bình thản.
【 Một người sao? 】 Người này khẳng định đắc tội với ký chủ, nếu không ký chủ làm sao có thể nhớ kỹ một người như vậy.
"Đúng vậy..." Tô Mộc nói xong, ngước mắt nhìn thấy một bóng dáng cao thẳng đứng ở cửa khách sạn.
"Biểu tình này của cô là sao đây? Bị bỏ rơi hả? Tô Cách tốt chỗ nào? Tôi thực sự không biết ánh mắt của cô ra sau nữa." Hạ Lẫm ghét bỏ đi đến bên cạnh Tô Mộc, còn lấy khăn giấy cho cô.
Con ngươi vốn lạnh lẽo của Tô Mộc nhìn Hạ Lẫm, nhận lấy khăn giấy anh đưa tới, lau cổ tay mình vừa mới bị Tô Cách nắm chặt.
Hạ Lẫm và Tô Mộc một trước một sau đi vào khách sạn.
Phòng của bọn họ nằm ngay bên cạnh.
Hạ Lẫm sau khi rửa mặt làm thế nào cũng không ngủ được, không biết vì sao, trong đầu anh vẫn xuất hiện lúc anh đứng trước khách sạn chờ cô.
Nhìn bóng dáng của cô chậm rãi đi tới, dưới ánh đèn ban đêm, phảng phất như cách ly với thế giới này, tùy thời đều có thể biến mất.
Nhịp tim bất an làm anh không thể ngủ được.
Hạ Lẫm châm thuốc lá đi ra ban công, lại nhìn thấy trên ghế treo ở ban công của mình không biết từ lúc nào có một bóng người.
"Sao cô lại tới đây?" Đầu ngón tay Hạ Lẫm bóp điếu thuốc, nhìn Tô Mộc ngồi dựa vào ghế treo.
Tô Mộc chỉ vào ban công, sau đó tiếp tục vùi đầu vào laptop.
Ban công hai phòng cách nhau khoảng một mét, mặc dù khoảng cách cũng không rộng, nhưng độ cao hơn ba mươi tầng này, người bình thường cũng không dám nhảy qua như vậy.
"Cô điên rồi sao?! Có việc tìm tôi gõ cửa là được rồi, từ nơi đó qua đây, là ghét bỏ mạng cô quá dài sao?" Hạ Lẫm nói xong, hít sâu một hơi thuốc, khẽ phun ra mây mù, xuyên qua mây mù trước mắt, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn yên tĩnh của cô, bất an ban đầu tiêu tan, chỉ còn lại một mảnh dịu dàng.
"Cô đến chỗ tôi có việc gì sao?" Hạ Lẫm dời tầm mắt khỏi người cô, khống chế nhịp tim rối bời của mình.
"Sợ Hạ ảnh đế bị cướp sắc, cho nên lại đây canh giữ." Tô Mộc nói xong, ánh mắt nhìn máy tính lóe lên, cong mày.
Sản phẩm đưa ra thị trường hưởng ứng không tệ, đã liên tiếp nhận một vài đơn đặt hàng lớn, lại là một tài tiền lớn.
Nghe cô nói là quan tâm mình bị cướp sắc, Hạ Lẫm hừ lạnh: "Cô vẫn nên quan tâm bản thân đi."
Nhìn biểu tình của cô như nhận được món lời nhỏ, nhất định lại kiếm tiền ở đâu đó, Hạ Lẫm cảm thấy lo lắng của mình có chút dư thừa.
Tuy rằng không biết vì sao mình có thể tiếp nhận chuyện kiếm tiền theo cách này của cô, nhưng cô không phải vì Tô Cách mà buồn, anh cũng an tâm.
Hai người đang nói chuyện, chuông cửa phòng Hạ Lẫm vang lên.
Hạ Lẫm dập tắt điếu thuốc trong tay, bước chân thon dài đi tới cửa mở cửa.
"Anh Hạ Lẫm, em nghe nói anh cũng ở đây, lại đây chào hỏi anh." Nghe giọng nói ngọt ngào dịu dàng này, là Trần Thi.
Cô ta vừa từ bên show thời trang trở về khách sạn, tìm người hỏi phòng Hạ Lẫm liền tới đây.




Bình luận chương 598
Chia sẻ cảm nhận về chương 598 “Ảnh đế quốc dân (50)”