Ảnh đế quốc dân (46)
Chương 594: Ảnh đế quốc dân (46)
Hạ Lẫm mang theo tâm tình nghi hoặc đi lên trước nhìn.
Hóa ra là một người ngồi ở đó.
Người nọ quay đầu lại, dưới ánh trăng vô cùng quen thuộc.
"Sao cô lại ở đây?" Hạ Lẫm hỏi.
"Những lời này hẳn là tôi nên hỏi Hạ ảnh đế mới đúng." Trên mặt Tô Mộc phủ ánh trăng, không có ý cười, lạnh lùng.
"Tôi đi dạo, buổi tối một cô gái như cô không ngủ, ở nơi này làm cái gì?" Tuy rằng nơi này là sa mạc, không có người ngoài, nhưng đoàn làm phim nhiều người mắt tạp, ai biết trà trộn vào loại người nào, cô là một cô gái...
Đột nhiên nghĩ đến chuyện lúc trước cô vào đồn cảnh sát.
Một cô gái như cô đánh người.
Hạ Lẫm ngồi xuống bên cạnh Tô Mộc, Tô Mộc không trả lời.
Ngửa ra sau muốn ngủ trên sa mạc.
Hạ Lẫm nhìn thân thể cô ngã về phía sau, theo bản năng liền duỗi cánh tay đón cô.
Tô Mộc nhìn cánh tay anh duỗi tới, đáy mắt mềm mại, theo sức lực duỗi cánh tay của anh kéo anh nằm trên sa mạc.
Mà cô gối lên cánh tay của anh.
Cửu Thiên Tuế nín thở, sợ Hạ Lẫm nghi ngờ sau đó bị hệ thống cảm ứng được.
Mặc dù nó không thở.
Nhưng mà Hạ Lẫm nằm trên sa mạc, cánh tay còn bị Tô Mộc gối lên, anh cũng không sinh ra nghi ngờ, ngược lại tim đập nhanh hơn...
Yo, tim đập nhanh hơn!?
"Hạ ảnh đế, trái tim anh có vấn đề rồi." Bên tai tiếng tim đập vô cùng rõ ràng, Tô Mộc mở miệng nói.
"Bị cô dọa!" Hạ Lẫm giảo biện, ngoài miệng hung tợn, nhưng lại không thô lỗ rút cánh tay mình ra.
Trên cánh tay đầu cô gối lên, một khắc kia chỉ cảm thấy đáy lòng cực kỳ mềm mại, chóp mũi vốn đều là mùi sa mạc, giờ phút này truyền đến mùi hương nhàn nhạt trên người cô, chỉ cảm thấy dễ ngửi.
Hai người đều không nói gì, lẳng lặng nằm trên cát vàng ấm áp.
Hạ Lẫm vốn không hề buồn ngủ phiền não nhìn sườn mặt cô, trái tim đột nhiên an tĩnh.
Hạ Lẫm phát giác mình cũng không bài xích cảm giác như vậy, hơn nữa trong lòng sinh ra vui vẻ.
Vui vẻ sao?!
Anh thích cô sao!?
Hạ Lẫm chỉ cảm thấy hoang đường thô lỗ rút cánh tay mình ra: "Tôi muốn ngủ, cô không sợ thì cứ tiếp tục ở lại đi." Nói xong anh đứng dậy rời đi.
Tô Mộc nhìn bóng lưng có chút bối rối của anh, đáy mắt hiện lên ý cười, cánh tay ôm ở sau gáy, tiếp tục nằm.
【 Ký chủ, Hạ Lẫm phát hiện mình động tâm. 】
"Ừm."
【 Ký chủ đã học được điều này lúc nào thế? 】 Rõ ràng lúc trước cái gì cũng không hiểu.
"Đọc sách." Cô đọc rất nhiều sách, không phải vô ích.
【 Đọc sách khiến cô từ tình cảm tiểu bạch trở thành cao thủ được hả? Ký chủ, cô không phải là con người, đúng không? 】 Hệ thống nó có hơn ngàn vạn cuốn sách, sao có thể thua ký chủ, hừ!
"Có lẽ vậy." Trong ánh mắt mềm mại của Tô Mộc không còn bóng dáng Hạ Lẫm, sau đó chỉ còn lại một mảnh vắng vẻ.
【 Ký chủ, làm nhiệm vụ lâu như vậy, cô thật sự không có ý định sống lại sao? 】 Ký chủ vẫn chưa từng kiểm tra giá thẻ trọng sinh, nó thật sự không biết ký chủ đến tột cùng có muốn sống lại hay không?
Nếu như không tái sinh, như vậy trói định với nó hoàn thành nhiều nhiệm vụ như vậy, kiếm được tích phân để làm cái gì?
Cho dù cô thích tiền, thích kiếm tiền, cũng không có khả năng cứ tiếp tục làm nhiệm vụ vô biên.
Đây là lần đầu tiên gặp phải một ký chủ thoạt nhìn thích tiền như vậy, kì thực là vô dục vô cầu.
"Hệ thống, nói cho ta nghe chuyện của Phủ Hi đi."
【 Ký chủ, về Phủ Hi đại nhân, hệ thống biết cũng không nhiều. 】
【 Bổn hệ thống chỉ biết, Phủ Hi đại nhân ở Tinh Tế, là tồn tại người người đều tránh. 】




Bình luận chương 594
Chia sẻ cảm nhận về chương 594 “Ảnh đế quốc dân (46)”