Ảnh đế quốc dân (8)
"Mấy ngày nay cô nhặt được tiền sao?" Hạ Lẫm nghỉ ngơi, đang uống nước, nhìn cô ngồi ở đó ngón tay không ngừng gõ bàn phím.
Tô Mộc ngẩng đầu lên, nói: "Nhân lúc rảnh rỗi, kiếm được ít tiền trên mạng."
Bàn tay Hạ Lẫm uống nước dừng lại, thu hồi ánh mắt tìm hiểu của mình, nói: "Vất vả rồi."
Anh biết tình hình của bọn họ hiện giờ.
Phòng làm việc cho dù có một khoản tiền hắn quay phim kỳ thật cũng không chống đỡ được bao lâu, khoảng thời gian này khiến một cô gái xa lạ cùng mình chịu nhiều khổ sở như vậy, trong lòng anh quả thật có thẹn, nhưng anh sẽ trở lại đỉnh cao, sẽ không để cho cô vất vả ủng hộ mình lâu như vậy.
"Còn được." Chỉ là tiền có thể đầu tư còn thiếu chút.
Hạ Lẫm tiếp tục quay phim, Tô Mộc đi vào WC một chuyến, vừa lúc Tiểu Hiểu và đồng bọn đứng ở nơi đó rửa tay, từ trong gương nhìn thấy Tô Mộc đi vào, cố ý lớn tiếng thảo luận:
"Phân cảnh của Hạ ảnh đế sắp xong rồi."
"Đúng vậy, nhưng mà Tiểu Hiểu cậu đột nhiên nói đến chuyện này làm gì?"
"Cũng không biết bộ phim tiếp theo của Hạ ảnh đế là khi nào nữa, một ảnh đế, rơi vào hoàn cảnh chỉ có thể đóng một vai nhỏ, thật đúng là... Chậc chậc chậc..."
"Cậu cũng đừng nói như vậy, diễn xuất của Hạ ảnh đế quả thật rất tốt, chỉ là..."
"Chỉ là anh ta bội bạc, cho rằng mình có được một giải ảnh đế thì ghê gớm rồi, cùng Giải trí Thiên Hanh trở mặt thành thù, kết quả hai năm nay lăn lộn thành như vậy, ngay cả người đại diện cũng là một bộ đức hạnh kia, thật đúng là cho rằng cầm giải ảnh đế trên tay thì có bao nhiêu hoan nghênh, cũng chỉ là một kẻ quá khích mà thôi."
"Tiểu Hiểu..." Ngay cả đồng bọn cũng cảm thấy cô ta nói chuyện quá mức.
Nhưng Tiểu Hiểu lại không chịu buông tha: "Lớn lên cũng chỉ như vậy, thật không biết Hạ ảnh đế cho cô ta bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt, mà khiến cô ta hết lòng chờ ở bên cạnh Hạ ảnh đế như vậy."
Tô Mộc đi vệ sinh xong, trên tay cầm điện thoại di động, từ gian phòng vệ sinh đi ra, tầm mắt đặt ở trên điện thoại, thần sắc nhàn nhạt, giống như hoàn toàn không nghe được lời bọn họ nói.
Đi về phía bồn rửa tay, Tiểu Hiểu cố ý vươn chân muốn Tô Mộc vấp ngã, nhưng...
"A ——" Một tiếng kêu thảm thiết, chân Tiểu Hiểu bị Tô Mộc giẫm lên, sức nặng cả người đều ở bên trên, nghe tiếng kêu thảm thiết, có thể thấy được đau đớn.
Tô Mộc giẫm lên chân cô ta đứng trước bồn rửa tay, cất điện thoại di động, chậm rãi mở miệng: "Chân cô hơi dài, không cẩn thận giẫm lên, xin lỗi."
Tiểu Hiểu và đám đồng bọn của cô ta: !?
Đó là không cẩn thận!?
Rõ ràng chính là cố ý giẫm lên!
"Mày dám giẫm lên chân tao!" Tiểu Hiểu đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trừng mắt nhìn Tô Mộc, tức giận phất tay muốn tát cô.
Chỉ thấy Tô Mộc mượn lực dùng lực, xoay người một trăm tám mươi độ, Tiểu Hiểu đã bị ngã ở một bên tường, chân Tô Mộc giẫm lên sườn mặt cô ta.
"Th, th thả r ra a." Khuôn mặt Tiểu Hiểu bị giẫm đến biến dạng, nói chuyện không rõ ràng.
"Cô, cô mau thả Tiểu Hiểu ra, nếu không chúng tôi sẽ báo cảnh sát!" Đám đồng bọn của Tiểu Hiểu uy h**p Tô Mộc.
Tô Mộc đưa tay rút giấy ra lau tay, sau đó lấy điện thoại di động ra: "Luôn có người muốn hại tôi, nhờ các người nhắc nhở tôi, tôi phải báo cảnh sát."
"Cô, cô không được báo!" Đám đồng bọn ngăn cản.
Sau đó phản ứng lại.
"Để cho cô ta báo, là cô ta đánh người."
"Tôi đánh người sao? Tự mình phòng vệ tính đánh người sao? Vẫn là báo cảnh sát đến, nơi này cũng có giám sát, để cho cảnh sát xem thử, rốt cuộc là ai đánh ai." Tô Mộc nói xong, ngón tay nhấn một chút.
Đám đồng bọn cuống quít nói:
"Đừng, đừng báo cảnh sát!"
"Chuyện lớn như vậy, nếu náo loạn đến chỗ cảnh sát, đối với cô và chúng tôi đều không tốt, đặc biệt là Hạ ảnh đế còn là nhân vật của công chúng!"
Coi như còn có người chỉ số thông minh online, biết dùng điểm này uy h**p cô.




Bình luận chương 556
Chia sẻ cảm nhận về chương 556 “Ảnh đế quốc dân (8)”