Ảnh đế quốc dân (6)
"Xoẹt ——" một tiếng, có thứ gì đó từ đỉnh đầu rơi xuống, phủ lên đầu gã, điện thoại di động bởi vì kinh hách mà rớt trên mặt đất, ánh đèn hướng xuống, nhất thời trước mắt lại là một mảnh đen như mực.
Trợ lý còn chưa kịp phản ứng nhiều, đã bị đánh một trận.
Trong nhà kho có tiếng kêu thảm thiết, nhưng không ai nghe thấy.
Không biết qua bao lâu, trợ lý cảm giác bạo kích trên người chấm dứt, ngã trên mặt đất th* d*c một hồi lâu.
Xung quanh hết sức yên tĩnh, ngoại trừ tiếng th* d*c của gã, cũng không có gì khác, trong đêm khuya yên tĩnh này, sau lưng không hiểu sao lại ớn lạnh.
"Dịch Yên, con đ* nhỏ! Mày dám động thủ với ông đây, về sau nếu mày..."
Trợ lý lớn tiếng chửi, kỳ thật đặc biệt hoảng hốt, chỉ có thể trong lòng không ngừng tự nói với mình, là Dịch Yên giở trò quỷ, là Dịch Yên giở trò quỷ!
Nhưng chỉ có chính gã biết, hiện tại cả người đều là mồ hôi lạnh, Dịch Yên là một cô gái, làm sao có thể có khí lực lớn như vậy?
Hơn nữa ngay cả tiếng bước chân cũng không có...
Trợ lý đem thứ trên đầu xốc lên, nhìn không chớp mắt sờ đến điện thoại di động của mình, sau đó chiếu xung quanh, cái gì cũng không có...
Không có gì cả!?
"Đừng, đừng giả thần giả quỷ!" Trợ lý ngỡ ngàng lui về phía sau một bước, dưới chân phát ra âm thanh, sợ tới mức cứng ngắc cúi đầu nhìn, phát hiện là mình giẫm lên túi, túi rác màu đen này chính là trùm trên đầu mình!?
"Lạch cạch —— lộc cộc lộc cộc ——"
Phía sau không biết là cái gì rơi xuống, hướng về phía mình lăn qua.
Sau lưng trợ lý lại là một trận mồ hôi lạnh, gian nan đến mức nuốt nước bọt.
Theo âm thanh "lộc cộc lộc cộc ——" càng ngày càng gần, gã rốt cuộc không khống chế được sợ hãi của mình, kêu thảm một tiếng, hướng cửa lớn chạy tới.
Chờ sau khi gã đi, ở góc đống đồ lộn xộn phía sau gã, một bóng người từ bên trong đi ra, đi tới trước cái đồ hình cầu còn đang "lộc cộc lộc cộc ——" di chuyển về phía trước, nhặt lên đặt về vị trí cũ, sau đó từ cửa sổ nhảy ra ngoài.
Trợ lý mặt mũi bầm dập trở lại trường quay.
Nhân viên công tác nghi hoặc hỏi gã chuyện gì xảy ra, gã vì mặt mũi, nói là đường đêm quá tối, nên té ngã.
Mọi người nhìn gã không muốn nói rõ, cũng không hỏi.
Giám đốc sản xuất nhìn gã một cái, bảo gã đi xử lý vết thương một chút, trợ lý gật đầu qua loa, sau đó ánh mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy Dịch Yên đang ngồi trong đám diễn viên quần chúng cúi đầu chơi điện thoại di động, tức giận nhất thời dâng lên, lời nói nhanh hơn não, trực tiếp chất vấn: "Sao cô lại ở đây!?"
Dịch Yên ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn trái nhìn phải, dường như đang xác định trợ lý nói là mình, đương nhiên trả lời: "Không phải trợ lý ngài nói cầm đồ trở về sao? Tôi lấy đồ vật xong liền trở về."
"Đúng vậy, chúng tôi vừa trở về, Tiểu Yên cũng theo sau." Cô gái vừa đi lấy đồ phụ họa.
Những người xung quanh ở đoàn làm phim lâu một chút vừa nghe liền biết là chuyện gì xảy ra.
Trợ lý đây là mượn lấy đồ muốn cưỡng ép tiểu cô nương nhà người ta, nhưng cuối cùng không biết chuyện gì xảy ra, chuyện không thành, còn bị đánh một trận, tiểu cô nương thoạt nhìn là bộ dáng cái gì cũng không biết.
Không ít người vểnh tai nghe.
Trợ lý bình tĩnh lại, giật mình phát hiện mình lại nói chuyện sơ hở lớn như vậy, tâm tư xoay chuyển, lại nói:
"Ý tôi là, đồ đâu rồi? Cô lấy về để ở đâu!? Không thấy gì hết, sao cô lại ở đây? Tôi đã nói với cô, những đồ dùng đó đang cần gấp!"
Đây là mạnh mẽ giải thích lời nói lúc trước của mình, cũng chỉ có thể lừa gạt những người chưa từng trải.




Bình luận chương 554
Chia sẻ cảm nhận về chương 554 “Ảnh đế quốc dân (6)”