Ảnh đế quốc dân (2)
Nguyên chủ nhận ra Hạ Lẫm, biết được tình cảnh hôm nay của anh, trong cơn giận dữ nhận chức, một lòng nhiệt huyết muốn giúp anh.
Nhưng sau khi vào làm, hai ba tháng không có bất kỳ công việc nào, Hạ Lẫm cũng không có thu nhập có thể trả lương cho cô, nguyên chủ không thể nhẫn tâm bỏ lại Hạ Lẫm một mình chống đỡ, lấy ra tiền tiết kiệm của mình để tích góp vận hành phòng làm việc. Cũng bởi vậy, Hạ Lẫm đem tên cô gia nhập trở thành đối tác của phòng làm việc.
Hạ Lẫm đi phỏng vấn khắp nơi, không phải diễn xuất của anh quá cứng nhắc, mà là tính tình của anh quá cứng rắn, không chịu thỏa hiệp đi lấy lòng người khác, chứ đừng nói là bị quy tắc ngầm.
Hơn nữa Giải trí Thiên Hanh vô tình hay cố ý chèn ép, khiến anh càng không có suất diễn.
Thời điểm hai người thê thảm, đều là ăn mì gói sống qua ngày.
Nhưng rốt cuộc cũng có hy vọng, khi nguyên chủ chuẩn bị đi tìm việc một lần nữa, Hạ Lẫm được một đạo diễn nổi tiếng thông báo thử vai.
Bộ phim này là một bộ phim võ hiệp được sản xuất lớn.
Trong đó Hạ Lẫm vào vai một nhân vật nhỏ, nhưng cơ hội xuất hiện trong phim rất nhiều, xem như là nhân vật quan trọng trong vai nhỏ.
Đây là cảnh thứ ba của Hạ Lẫm, bởi vì ban ngày đều sắp xếp phân cảnh của các nhân vật chính, những nhân vật nhỏ này... Hơn nữa Hạ Lẫm bị một số diễn viên trên phim Tr**ng X* lánh, cho nên...
Phân cảnh của anh, đều là lúc tất cả mọi người đều mệt mỏi không chịu nổi, lúc tính tình không tốt.
Tuy rằng thời gian quay không tốt, nhưng diễn xuất của Hạ Lẫm quả thật không thể nghi ngờ, đạo diễn cũng có chút tán thưởng.
Đây là bước đầu tiên Hạ Lẫm một lần nữa đứng lên, quả thật chờ gần nửa năm, chính Hạ Lẫm cũng đặc biệt quý trọng.
"Đứng ngốc làm gì? Cởi tóc ra cho tôi." Sau khi vào phòng thay đồ, Hạ Lẫm đã thay quần áo đi ra, nhìn thấy Tô Mộc vẫn đứng ở vị trí cửa.
Tô Mộc lấy lại tinh thần, nhìn anh đã thay một bộ trang phục thể thao.
Anh chính là móc treo quần áo trời sinh, mặc một bộ đồ thể thao đơn giản như vậy, lại giống như người mẫu trên sàn diễn.
Sau khi quay xong, đều là bọn họ tự mình động thủ, cũng đã thành thói quen.
Tô Mộc lanh lẹ tháo tóc giả xuống cho anh, lộ ra màu tóc hạt dẻ vốn có của anh, ngón tay xương khớp rõ ràng của anh tùy ý nắm lấy tóc, buồn bực hồi lâu tóc bị anh nhẹ nhàng vuốt vuốt, nhất thời xõa tung một chút, thế nhưng làm cho anh thoạt nhìn nhàn hạ mang theo lười biếng.
Hạ Lẫm tự mình tẩy trang, Tô Mộc thu dọn đồ đạc một chút, hai người liền chào hỏi đạo diễn rồi rời khỏi trường quay.
Hơn ba giờ đêm, con đường của cơ sở điện ảnh và truyền hình vắng vẻ.
Bởi vì quay phim cổ trang, cho nên là ở cơ sở điện ảnh cổ trang nổi tiếng, nửa đêm đặt mình trong đó, ngược lại giống như chìm sâu vào cổ đại vậy.
Chậm rãi đi về phía trước, trong nhà để xe bên ngoài cửa cơ sở điện ảnh, Hạ Lẫm từ góc nhà để xe đẩy ra một chiếc xe điện màu trắng.
Chớ hoài nghi, xe thay đi bộ duy nhất của hai người, chỉ dựa vào chiếc xe điện này, đây là tiền hai người ăn mì gói đã lâu tiết kiệm mua được.
Hạ Lẫm chỉ diễn một vai nhỏ, đoàn làm phim không đặt khách sạn cho hắn, mà bây giờ bọn họ cũng không có tiền dư để ở khách sạn, mỗi ngày cũng chỉ có thể đi xe điện hơn một tiếng đồng hồ, hơn nữa qua lại đều phải sạc điện mới có thể duy trì đủ năng lượng để bọn họ trở lại phòng làm việc.
Lúc trước hầu như tất cả tiền của Hạ Lẫm đều dùng để thuê phòng làm việc này, trực tiếp trả tiền thuê nhà một năm, ánh mắt Hạ Lẫm cực tốt, lựa chọn vị trí phòng làm việc và hoàn cảnh đều rất tốt.
Sau khi nhận một bộ phim như vậy, cuộc sống của hai người mấy ngày nay đều ở trong phòng làm việc.
Nguyên chủ ngủ trong phòng nghỉ ngơi của văn phòng, Hạ Lẫm thì ngủ trên sofa phòng họp.
Mệt mỏi hơn nửa đêm, rửa mặt đơn giản, Hạ Lẫm liền ngủ thiếp đi, toàn bộ quá trình đều không có bất kỳ hoài nghi nào đối với Tô Mộc.




Bình luận chương 550
Chia sẻ cảm nhận về chương 550 “Ảnh đế quốc dân (2)”