Săn giết huyết tộc (Xong)
Chương 542: Săn giết huyết tộc (Xong)
Vừa mới nhận được cảnh báo nguy cơ chạy tới, Sở Ngự và Lôi Võ đang đứng ở trên mây lại nhìn thấy cảnh tượng rung động này, tinh thần hoảng hốt.
Vội vàng đi xuống, dừng lại ở trước mặt hắn, ngay sau đó cảm quan lại làm cho bọn họ không khỏi run rẩy thân thể, đmm, quá lạnh!
"Đại, đại nhân." Sở Ngự nói chuyện, lại thấy đôi mắt hắn khẽ nhấc lên, sợ tới mức tránh xa phía sau Lôi Võ, cũng dùng khuỷu tay chọc Lôi Võ, để cho hắn nói chuyện.
Lôi Võ: "..."
Đi "đại gia hắn"*, chuyện nguy hiểm gì cũng là của hắn!?
*Câu chửi thề bên Trung.
Lôi Võ thô giọng, to gan nói: "Phủ Hi đại nhân, Tô Mộc tiểu thư đã ở thế giới nhiệm vụ tiếp theo chờ ngài."
Trong nháy mắt cảm giác được khí tức âm trầm đang rút lui, nhanh chóng đi qua bên cạnh bọn họ, giống như rắn độc lướt qua, làm cho bọn họ không dám nhúc nhích.
"Đi thôi." Hắn mở miệng.
Lôi Võ lập tức liên lạc với bộ phận định chế Tinh Tế đem hồn phách của hắn rời đi.
Bộ phận định chế nhận được tin tức, một đạo ánh sáng yếu ớt lóe lên, chỉ thấy thân thể Lê Cẩn mềm nhũn liền ngã xuống, hiển nhiên là hồn phách đã rút ra.
Lôi Võ và Sở Ngự khẽ thở dài một hơi.
Được cứu!?
Cuối cùng cũng bảo vệ được thế giới nhiệm vụ này.
"Số mệnh nam chính của thế giới này đã bị tiêu hao không sai biệt lắm, nữ chính lại bị vị kia làm cho... Xem ra khí vận sẽ lựa chọn nam nữ chính lần nữa."
"Đi thôi, khí vận sẽ tự mình lựa chọn, chúng ta lo lắng cái quỷ gì?"
"Ừm."
【 Bộ phận định chế đã gửi cảnh báo khẩn cấp, xin vui lòng nhanh chóng trở lại! 】
Hai người kinh ngạc liếc nhau một cái, lập tức rời đi.
Lôi Võ và Sở Ngự sau khi rời đi.
Huyết tộc ở đây đột nhiên từ trong ánh mắt không tiêu cự tỉnh lại, trí nhớ tự động nối tiếp cảnh tượng nhìn thấy lúc trước, là Trình Di hướng Lê Cẩn công kích...
Bây giờ...
Lê Cẩn cùng Tô Mộc đều ngã xuống đất, Trình Di cũng vậy.
Hạ Thiên vội vàng tiến lên dò xét hơi thở, đồng tử co rút lại: "Ông chủ..." đi rồi...
Tư Ngộ cũng vội vàng tiến lên, đồng dạng khiếp sợ.
Không hề báo trước, hai người thế nhưng bị Trình Di g**t ch*t!?
Khiếp sợ hồi lâu, chúng huyết tộc ở đây mới phục hồi tinh thần lại, đem hai người hợp táng.
Khoảng thời gian trước tài sản của Lê Cẩn toàn bộ chuyển đến dưới danh nghĩa Tô Mộc, hiện giờ lại vô chủ, ngoại trừ mấy trang viên, toàn bộ đều bị Hạ Thiên xử lý.
Chỉnh lý xong hết thảy, huyết tộc dưới tay Lê Cẩn cũng rối rít tản ra.
Tư Ngộ tuy là thủ hạ của Lê Cẩn, nhưng hắn có sự nghiệp sản nghiệp của mình, mà Hạ Thiên, cho tới nay, sinh mệnh dường như chỉ có Lê Cẩn.
Lê Cẩn không còn nữa, hắn cũng biến mất.
Ba tháng sau khi Hạ Thiên biến mất, Tư Ngộ cũng không thấy bóng dáng.
Trên bờ ruộng của một ngôi làng nào đó.
Một bóng hình đang đứng ở nơi đó, hắn vẫn mặc âu phục, tỉ mỉ chải tóc sau đầu, ánh mắt nhìn một mảnh đất tràn ngập sinh cơ này, giống như đang xuyên thấu qua chúng nó nhớ lại cái gì đó.
Cách đó không xa có một bóng dáng màu trắng chậm rãi tới gần, nhìn bóng lưng hắn khẽ cười nói: "Tôi biết anh sẽ tới nơi này."
Hắn quay đầu lại, nhìn bóng người màu trắng kia theo hoàng hôn đi tới, giống như nhiều năm trước, lúc hắn cùng hắn ta lần đầu gặp, hắn mặc một thân màu trắng, tuy rằng trên áo trắng tràn đầy vết máu, nhưng nụ cười của hắn lại trong suốt thuần khiết.
"Cậu cũng tới rồi." Hạ Thiên mở miệng.
Tư Ngộ cười nhạt: "Anh ở đây, tôi tất nhiên sẽ đến."
Nhìn nụ cười ấm áp của hắn, suy nghĩ lại trở về trước đây.
Thần sắc trên gương mặt của Hạ Thiên vốn nghiêm cẩn đã hòa hoãn một chút, tuy rằng khóe môi không có nâng lên, nhưng hiển nhiên mang theo ý cười.
Tư Ngộ cười đứng bên cạnh hắn: "Nơi này cũng không còn bộ dáng trước kia."
"Đều sẽ thay đổi." Hạ Thiên trả lời.
"Phải không?"
Tư Ngộ nghiêng đầu, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau.
Hai người dường như nhìn thấy nhau trong mắt nhau.
Năm đó gió rất nhẹ, ánh mặt trời cũng rất ấm, hai thiếu niên nhìn nhau mà cười, cũng giống như giờ phút này.




Bình luận chương 542
Chia sẻ cảm nhận về chương 542 “Săn giết huyết tộc (Xong)”