Săn giết huyết tộc (37)
Editor: Tieen
Chương 527: Săn giết huyết tộc (37)
Hạ Thiên đương nhiên là nghe hiểu, mím môi, không nói gì.
Hai người cùng lẳng lặng chờ một lát, mới nghe được tiếng cửa phòng mở ra.
Lê Cẩn đã mặc một thân âu phục đẹp trai đi ra, thản nhiên nhìn thoáng qua hai người, mở miệng: "Đi."
Hạ Thiên và Tư Ngộ liếc nhau một cái, đều thấy được ánh mắt kinh ngạc lẫn nhau.
Thế mà hôm nay bọn họ có thể thấy được sự vui vẻ trên người ông chủ?
Ngài ấy cũng sẽ vui vẻ?
Thật là hiếm thấy.
"Đừng làm ồn cô ấy." Lê Cẩn đóng cửa lại, nói với Hạ Thiên.
Hạ Thiên sửng sốt một chút, sau đó gật đầu: "Vâng, ông chủ."
Lê Cẩn ra cửa, không dẫn Thời Nhiễm theo!!?
Hôm nay Hạ Thiên không chỉ một lần cảm thấy khiếp sợ, mà là khiếp sợ như sấm một tiếng rồi lại một tiếng.
Tô Mộc ngủ mãi đến ba giờ chiều mới tỉnh lại, đầu có chút choáng váng.
Chống đầu rời giường, buổi sáng khi hắn rời giường cô biết, sau khi hắn đi cô lại ngủ say.
Cử động thân thể toàn thân khắp nơi đều muốn tan rã, nếu như không phải tố chất thân thể này của nguyên chủ không tầm thường, ngày hôm qua đã chết ở trên giường.
"Shh ~" Hiếm khi Tô Mộc muốn mắng người.
Nâng tay sờ sờ cổ mình, hai dấu răng kia đã kết vẩy, nhưng thời gian ngắn hẳn là không biến mất.
Người đàn ông không biết kiềm chế!
Tối qua cô không nên trêu chọc hắn.
Đều là nhất thời mềm lòng tạo nghiệt mà.
Từ khi cô thức dậy cho đến khi cô đi ra ngoài, phải mất hơn một giờ để sửa soạn bản thân.
Ngoài cửa hai nữ giúp việc đang canh giữ cung kính nói: "Bà chủ."
Tô Mộc: !?
Bà, bà chủ!?
Cái quỷ gì vậy?
【 Ký chủ, cô xem, ngủ một đêm, cô đã trở thành bà chủ, có lời. 】 Cửu Thiên Tuế cố nén cười, nói.
Phụt ha ha, biểu tình giống như gặp quỷ của ký chủ trong nháy mắt kia, thật sự là hiếm thấy.
【 Ký chủ, cô nhổ một bắp cải trắng, người ta còn phụ trách cô, chẳng lẽ cô không cảm động sao? 】
"Hắn vui." Tô Mộc nhàn nhạt trả lời.
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Đúng vậy, ký chủ nói đúng, vị kia sao lại mắt mù coi trọng ký chủ.
Thật là hỏng bét.
Nữ giúp việc đưa Tô Mộc đến nhà hàng.
Sau khi Tô Mộc ra khỏi cửa, nữ giúp việc cũng đã gửi tin nhắn cho phòng bếp, bảo bọn họ đem thức ăn dâng lên.
Lúc Tô Mộc đến, nhìn thấy mấy món ăn, chén nhỏ tinh xảo cũng không nhiều, vừa vặn có thể làm cho cô ăn no lại không lãng phí.
Hiển nhiên là Lê Cẩn biết Tô Mộc không thích lãng phí thức ăn, cho nên mới để cho phòng bếp chuẩn bị.
Chỉ là...
Những món ăn này, tất cả đều là bổ huyết bổ khí.
Tô Mộc hồi lâu không ăn cái gì, cũng đói bụng, chỉ chốc lát sau đã ăn no.
Đang muốn đứng dậy đi dạo tiêu thực, liền nhìn thấy Tư Ngộ một thân màu trắng đi vào, thời điểm nhìn thấy Tô Mộc, một cái thuấn di đã tới, mặt mày khẽ động nhìn cô đánh giá từ trên xuống dưới.
Hiển nhiên là hiểu được chuyện gì đã xảy ra tối hôm qua, cười nói: "Tối hôm qua các người đánh đủ kịch liệt, hả?"
Nói xong câu cực kỳ mập mờ, ánh mắt nhìn vết thương trên cổ Tô Mộc.
Tư Ngộ đuổi theo Tô Mộc: "Bà cô nhỏ Thời Nhiễm, với kích thước kia của Lê Cẩn, hôm nay cô còn có thể hoàn hảo vô sự, chẳng lẽ thật sự là hắn không được?"
"Anh đã thử qua?" Tô Mộc nghiêng mắt nhìn Tư Ngộ một cái.
Tư Ngộ: "..."
"Là con gái, suy nghĩ một chút có được không, Lê Cẩn nếu như cùng tôi thử qua, còn có thể thích cô sao?"
"Anh..." Tô Mộc từ trên xuống dưới đánh giá hắn một phen, sau đó khẽ phun ra một câu, "Không được."
Tư Ngộ bất đắc dĩ cười, lại nói: "Thấy cô hiện tại hướng về Lê Cẩn? Ngày hôm qua không phải xém chút nữa lấy mạng hắn."
"Chưa chết."
"Bà cô nhỏ, cô có phát hiện ra hay không, cô chính là kẻ hủy diệt đề tài!"
"Không nói nhiều lời vô nghĩa."




Bình luận chương 527
Chia sẻ cảm nhận về chương 527 “Săn giết huyết tộc (37)”