Săn giết huyết tộc (9)
Editor: Tieen
Chương 499: Săn giết huyết tộc (9)
Tình huống bên trong xe tiếp tục giằng co.
Tô Mộc biết rõ tình cảnh của mình, trốn không thoát, cho nên chỉ có thể tạm thời chờ đợi, chờ đợi thời cơ.
Mà Lê Cẩn chấp nhất với ánh mắt của cô, vẫn không nhìn thấy ánh mắt khiến mình hài lòng, con ngươi tối sầm lại, hiển nhiên đang suy nghĩ làm thế nào để cho cô xuất hiện ánh mắt như vậy, sau đó lại đem ánh mắt cắt xuống cất giữ, như vậy có thể vĩnh viễn đem ánh mắt như vậy lưu lại.
Cuối cùng đã tới nơi cần đến.
Chiếc xe dừng lại một cách ổn định.
Hạ Thiên xuống xe trước, lấy ra một chiếc hộp tinh xảo từ cốp xe.
"Ông chủ, đây là giày của Thời Nhiễm tiểu thư."
Lê Cẩn nhận chiếc hộp tới, mở hộp ra, một đôi giày cao gót chế tác tinh xảo màu đen xuất hiện.
Lê Cẩn nhìn chân cô, mang dép lê, mười đầu ngón chân tròn mịn đặc biệt nổi bật, trông có chút đáng yêu.
Đáng yêu?
Ánh mắt Lê Cẩn nhìn đầu ngón chân cô lại trầm xuống.
Đầu ngón chân của cô dường như đắc tội với hắn, hắn nhìn chằm chằm không buông, còn mang theo tâm tư khác.
Tô Mộc tự mình đưa tay lấy giày cao gót tới mang vào.
Đôi giày màu đen này bao bọc chân cô, trên giày có thiết kế một cây dây leo lan tràn lên, loại thực vật không biết tên, vừa lúc bao bọc mắt cá chân Tô Mộc, mang theo hơi thở hắc ám thần bí.
"Đẹp mắt." Lê Cẩn chậm rãi mở miệng.
"Ông chủ, đã đến lúc xuống xe rồi." Hạ Văn kịp thời nhắc nhở, thật sợ câu tiếp theo của ông chủ chính là "Chém xuống".
Chân dài Lê Cẩn duỗi ra, dẫn đầu xuống xe.
Đưa tay kéo cô ra ngoài.
Xung quanh truyền đến một trận âm thanh hít vào ngược.
Tô Mộc sau khi đứng vững muốn rút tay ra, nhưng hắn nắm chặt, ngón tay còn v**t v* mu bàn tay cô, giống như đang v**t v* kho tàng vật phẩm.
Cảm giác hắn mang đến cho cô rất nguy hiểm, nhưng cô cũng không phải rất bài xích, điểm này khiến Tô Mộc ghé mắt nhìn hắn, tựa hồ muốn nhìn ra điều gì đó.
"Hửm?" Lê Cẩn cảm giác được ánh mắt của cô, nghi hoặc.
Tô Mộc dời ánh mắt.
Lê Cẩn cũng không truy cứu, giống như là chuyện gì cũng không có phát sinh.
Vị trí bọn họ đi tới, là một tòa lâu đài cực kỳ cổ xưa, trên vách tường lâu đài cổ lan tràn dây leo, trên vách tường còn có mấy chỗ đốt lửa.
Toàn bộ lâu đài cổ có hình dạng nhìn lại, giống như một ngôi nhà ma.
Những con đường phía trước lâu đài cổ được trải thảm đen và lan rộng vào lâu đài cổ.
Tô Mộc cùng Lê Cẩn đi ở bên trên, thảm dưới chân vô cùng mềm mại, giống như là đi trên bãi cỏ vậy.
Mang giày cao gót đi trên bãi cỏ, nếu là Tô Mộc trước kia, đó là không có chút khó khăn nào, nhưng đã lâu không mang giày cao gót, hơn nữa vừa mang, ngay cả thời gian thích ứng cũng không có, liền đến độ khó cao.
Tô Mộc đi vài bước có chút gian nan, Lê Cẩn không biết cô bị làm sao, nghi hoặc nhìn cô.
Tô Mộc làm bộ không cảm giác được nghi hoặc của hắn, tiếp tục thích ứng.
Lê Cẩn đánh giá cô một phen, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên chân cô, trên chân cô đã có dấu đỏ, hắn nhíu mày.
Một đôi chân đẹp như vậy, bị thương cũng không tốt.
"Cởi."
Hạ Thiên đi theo phía sau.
Ông chủ, ngài nói gì!?
Cởi!
Để cho Thời Nhiễm tiểu thư cởi cái gì?
Hạ Thiên đi theo phía sau, không nhìn thấy ánh mắt của Lê Cẩn, cho nên mới có ý nghĩ kỳ quái như vậy.
Lê Cẩn nói xong, liền cúi người xuống muốn đổi dép lê cho cô.
"Lê Cẩn, hôm nay thế mà cậu lại đưa mèo hoang nhỏ tới đây?" Giọng nói ngả ngớn này...
Là Tư Ngộ.
Hắn ta dường như có một yêu thích cố chấp với màu trắng.
Lần thứ hai xuất hiện, mặc một bộ âu phục màu trắng, trong bầu không khí màu đen này, có vẻ hết sức nổi bật.
Động tác của Lê Cẩn chỉ dừng lại, tiếp tục cúi người.
Chân Tô Mộc lùi về phía sau: "!?"
Một lời không hợp liền lăn lộn.
Hắn bị bệnh không nhẹ!
"Bị thương, khó coi." Lê Cẩn đứng thẳng dậy, nhìn Tô Mộc, chậm rãi nói.




Bình luận chương 499
Chia sẻ cảm nhận về chương 499 “Săn giết huyết tộc (9)”