Săn giết huyết tộc (8)
Chương 498: Săn giết huyết tộc (8)
Ánh mắt Tô Mộc quá mức cực nóng, Lê Cẩn nghi hoặc: "Làm sao vậy."
Tô Mộc nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt tỏa sáng.
"Không."
Cô có thể nói rằng cô coi trọng tiền của hắn không?
"Nói đi." Lê Cẩn giữ cằm cô, nhìn thẳng con ngươi sáng ngời của cô.
Không biết vì sao, cô dùng con ngươi như vậy đối với hắn, hắn thích.
Cằm Tô Mộc bị hắn nắm đến có chút đau, con ngươi dần dần phai nhạt đi, đề phòng, để ngừa lúc hắn động thủ cô có thể bảo mệnh.
"Mắt." Lê Cẩn chậm rãi nói, bàn tay nắm cằm cô lắc lư, tựa hồ có thể đem ánh mắt vừa rồi của cô lắc ra.
Tô Mộc bị hắn lắc đến trước mắt có chút choáng, tay đưa sau lưng, che đi tầm mắt của người trong xe, cầm dao găm chém tới tay hắn.
Con ngươi Lê Cẩn cũng không dời, nắm lấy cổ tay cô ngăn cản.
Hạ Thiên lái xe phía trước nhìn thấy mặt dao phản quang từ kính chiếu hậu, trong lòng bội phục cô, dám dùng dao trước mặt ông chủ.
"Nhìn tôi." Giọng điệu cứng rắn.
"Khó coi." Tô Mộc giọng điệu nhàn nhạt.
"Đẹp."
"Ừm, tôi đẹp, anh khó coi."
Hạ Thiên: "..."
Trong con ngươi từng cái từng cái hiện lên ý cười, khóe môi không thể kiềm chế giật giật.
Cuộc đối thoại của hai người này...
Tại sao lại kỳ lạ như vậy!?
Vị Thời Nhiễm tiểu thư này, Hạ Thiên hắn kính cô là một hảo hán, không chỉ dùng dao trước mặt ông chủ, còn nói ông chủ khó coi.
Phụ nữ yêu thích ông chủ nhiều đến mức hắn cũng không đếm được, ông chủ mà khó coi? Vậy loại diện mạo này của hắn nên làm thế nào cho phải?
"Móc." Lê Cẩn không nhìn thấy ánh mắt mình muốn, bàn tay nắm cằm cô kéo gần, để mặt cô tới gần mình, tay còn lại nắm cổ tay cô buông ra, hướng ánh mắt cô mà đi.
Tô Mộc cũng không hoảng, tay bị buông trực tiếp hướng ngực hắn đâm tới.
Tay Lê Cẩn giữ cằm cô buông lỏng, cực kỳ nhanh chóng gõ vào cổ tay cô, dao găm không thể khống chế hướng mặt Tô Mộc mà đi.
Tô Mộc phản ứng lại muốn nghiêng người né tránh, con dao khó khăn lắm mới có thể phá vỡ khu vực bên tai cô đến cằm.
Mùi máu tươi lan rộng trong xe.
Hạ Thiên lái xe phía trước âm thầm nuốt nước miếng, lực khống chế cực lớn duy trì biểu tình trên mặt, tiếp tục lái xe.
Mà Lê Cẩn ôm lấy cánh tay dài, ôm Tô Mộc lại đây, cúi đầu nhẹ nhàng l**m vết máu trên cổ cô.
Tô Mộc có thể cảm giác được xúc cảm của đầu lưỡi và răng nanh.
Mà vết thương đang nóng rát đau đớn, dường như đang khép lại.
"Ực ——" Bên tai Tô Mộc truyền đến tiếng nuốt, hàm răng kia kề vào cổ cô, đang muốn cắn xuống, lại đột nhiên dừng lại.
Lê Cẩn buông cô ra, cúi đầu nhìn con dao đặt trên ngực mình.
"Dao, nguy hiểm." Hắn nói.
"Anh càng nguy hiểm hơn." Tô Mộc trả lời, nếu hắn cắn xuống, cô không biết còn mạng hay không.
"Em, của tôi, nghe lời sẽ không nguy hiểm." Lê Cẩn nói ngắn gọn, cũng mặc kệ người khác có nghe hiểu hay không.
Có nghĩ là, em là của tôi, miễn là ngoan ngoãn và nghe lời sẽ không nguy hiểm.
Tô Mộc: "..."
Không thể giao tiếp!
Dao găm bình thường trong tay Tô Mộc tuy rằng có thể đả thương hắn, nhưng không trí mạng, cô phải tìm tài liệu thích hợp chế tạo công cụ giết hắn.
"Mắt." Lê Cẩn lần thứ hai cố chấp vào ánh mắt Tô Mộc.
Cho hắn!?
Đôi mắt!?
Tô Mộc lạnh lùng liếc hắn một cái, dao găm trên tay di chuyển xuống, hướng về phía g*** h** ch*n hắn.
"Đổi?"
Hạ Thiên lái xe phía trước: !!!?
"Khụ." Thế giới quan của hắn sụp đổ à? Cuộc nói chuyện giữa ông chủ và Thời Nhiễm tiểu thư có phải là cuộc nói chuyện bình thường không?
Ông chủ muốn móc mắt hắn có thể hiểu được, nhưng Thời Nhiễm tiểu thư muốn...
Khụ, hắn vẫn tiếp tục lái xe đi.




Bình luận chương 498
Chia sẻ cảm nhận về chương 498 “Săn giết huyết tộc (8)”