Săn giết huyết tộc (4)
Chương 494: Săn giết huyết tộc (4)
Tư Ngộ cười: "Khó trách Lê Cẩn giữ lại cô, thật sự là một con mèo hoang móng vuốt sắc bén."
Con ngươi Tư Ngộ trầm xuống, đang muốn hành động.
Tô Mộc cũng chuẩn bị xuống tay bất cứ lúc nào.
Ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc này.
"Cốc cốc cốc ——" Tiếng gõ cửa vang lên.
"Tư Ngộ, ông chủ nói, chữa thương."
"Mặt khác, Thời Nhiễm tiểu thư, xin ngài phối hợp."
Đó là giọng nói của người đàn ông bên ngoài cửa.
"Tôi đang muốn xem thương tích cho cô ta, vấn đề là móng vuốt của mèo hoang nhỏ quá lợi hại, nếu không, Hạ Thiên, anh bảo Lê thiếu tới cắt móng vuốt cho cô ta?"
Tư Ngộ cười khiêu khích.
"Xưng hô của ngươi, rất buồn nôn." Dao găm trong tay Tô Mộc dùng sức, trên cổ hắn có thêm một vệt màu đỏ.
Tô Mộc đương nhiên không thể thật sự giết hắn, bất quá dọa hắn một chút, đem vết máu trên dao găm cọ lên áo blouse của hắn, liền ngồi xuống sofa.
"Xem kìa."
Một bộ dáng nữ vương hoang dã.
Tư Ngộ cúi đầu nhìn vết máu rõ ràng trên áo blouse của mình, cười cười:
"Thời Nhiễm tiểu thư rất có sức sống, nhưng nội thương có chút nặng, cần dưỡng thương một thời gian ngắn, tốt nhất không nên có động tác lớn, nếu không vết thương này nặng thêm, sau này một ít vận động kịch liệt cũng không thể làm."
Khi hắn nói một câu cuối cùng này, hắn hướng về phía góc của căn phòng, nơi có một chấm đỏ.
Tô Mộc biết, đó là camera giám sát, cô bắt giữ Tư Ngộ, chỉ là vì thăm dò.
Đúng như suy nghĩ của cô, Lê Cẩn đang giám thị cô.
Nếu hắn muốn giết cô, rất dễ dàng.
Nhưng hắn không giết, vậy chứng minh nguyên chủ có cái gì hắn muốn.
Hoặc là nói, trên người nguyên chủ có cái gì đáng giá!?
Con ngươi Tô Mộc sáng ngời, từ trong trí nhớ nguyên chủ kéo một chút, xem có cái gì không.
Nhưng kéo tới kéo lui, tất cả đều là kỹ năng săn giết huyết tộc.
Nguyên chủ có thể nói là phi thường cố chấp, chỉ cần nhận định một chuyện, liền liều chết nghiên cứu.
Rất nhiều vũ khí cô sử dụng đều là do chính cô ấy làm thí nghiệm nhiều lần, thành công nhất chính là viên đạn đặc thù kia, chuyên dùng đối phó với huyết tộc.
"Đừng đụng vào tôi." Tay Tư Ngộ đang vươn về phía Tô Mộc, liền nhìn thấy dao găm trên tay cô xoay chuyển về một hướng, cắt vào động mạch chủ cổ tay hắn.
Tư Ngộ nhìn dao găm trên cổ tay, rụt cánh tay lại: "Mèo hoang, shh ——"
Cổ tay Tư Ngộ bị cắt trúng, Tô Mộc tạo ra vết thương rất biết lực độ, không cắt vào động mạch chủ.
"Tôi không chết, ngươi có thể đi." Con ngươi Tô Mộc lạnh lẽo.
Tư Ngộ nhún vai, sau đó mở cửa, ngoài cửa chính là Hạ Thiên.
Hạ Thiên có chút kinh ngạc, nhìn thấy trên áo blouse của người đàn ông luôn yêu sạch sẽ có nhiều vết máu, còn có vết thương rõ ràng trên cổ và cổ tay, hiển nhiên đều không phải phong cách trước sau như một của hắn.
Dẫn hắn đi đến một nơi khác, bọn họ đi qua một cây cầu vượt, qua hơn nửa cầu vượt, cảm giác mình giống như từ hiện đại đi tới châu Âu cổ đại.
Các tòa nhà biệt thự hiện đại và một lâu đài nằm cạnh nhau, được kết nối bởi một cây cầu vượt ở giữa.
Tạo ra một ảo ảnh xuyên biên giới.
Tư Ngộ đi theo Hạ Thiên, đứng ở trước một cánh cửa lớn.
Không giống như cửa phòng đơn giản hiện đại của Tô Mộc, cửa chính của căn phòng này gần kề cửa chính châu Âu cổ đại, có đường hoa văn phức tạp, cửa lớn cảm ứng tự động chậm rãi mở ra.
Trong phòng u ám lạnh lẽo, nhưng đối với Tư Ngộ và Hạ Thiên cùng đám quỷ hút máu mà nói lại vô cùng thoải mái.
Bước vào trong phòng, nhìn thấy trong phòng rộng rãi, ghế sofa da thật ở vị trí gần cửa sổ, một người đàn ông đang ngồi, giống như vị vua châu Âu cổ xưa.
Đường nét khuôn mặt trong hoàn cảnh tối tăm này lại không mất đi sự kiên nghị, lại càng bị che khuất một tầng cảm giác mông lung thần bí.
Bộ âu phục cắt xén vừa vặn dường như vì hắn mà sinh ra, tân trang ra thân hình thon dài cao ngất.




Bình luận chương 494
Chia sẻ cảm nhận về chương 494 “Săn giết huyết tộc (4)”