Nàng dâu nuôi từ bé (Xong)
Chương 489: Nàng dâu nuôi từ bé (Xong)
Bởi vì đó là hắn, vì vậy lần đầu tiên mặc hỉ phục màu đỏ tươi này.
Tin tưởng vào "Nắm lấy tay người, cùng nhau đầu bạc" như vậy cô thấy vô cùng hoang đường.
Mặc một thân hỉ phục, bị bàn tay rộng lớn của hắn kéo ra kiệu hoa.
Hắn cõng cô, vững vàng tiến về phía trước.
Hắn lên tiếng kể lại, đều là tình cảm của hắn dành cho cô.
Hắn nói: "Từ hôm nay trở đi, cuối cùng ta đã trở thành phu quân của nàng. "
Hắn nói: "Ta chắc chắn là kiếp trước nợ nàng, nếu không tại sao nhìn thấy nàng, đôi mắt của ta không thể chứa được bất cứ ai ngoài nàng?"
Hắn nói, "Gặp nàng là số kiếp của ta, và ta vui vẻ đón nhận."
Hắn nói: "Bạch Niệm An, nếu có kiếp sau, nàng nhất định phải chờ tại chỗ, chờ ta đến tìm nàng. "
...
Trong mắt cô mang theo nụ cười, có nhiệt ý oánh nhuận, khóe môi lộ ra một nụ cười nhạt, giống như quét sạch hoang vắng mở ra cầu vồng, tuyệt mỹ lưu luyến.
Sau hôn lễ náo nhiệt, hắn cùng mọi người uống vài chén, rốt cuộc không kiềm chế được muốn đi gặp cô.
Bước vào cửa phòng, nhìn cô lẳng lặng ngồi ở bên giường, Kỷ Ngôn Đình sải bước qua, vén khăn che đầu cô lên, cô ngước mắt lên, khéo léo cười xinh đẹp, trong đôi mắt kia, cuối cùng cũng in hắn vào.
Cúi người nâng mặt cô, nhìn hắn, phảng phất chiếm được hết thảy cười: "Nương tử, nương tử..."
Tựa hồ gọi thế nào cũng không đủ.
"Kỷ Ngôn Đình." Cô ngắt lời hắn.
"Ừm." Kỷ Ngôn Đình lẳng lặng chờ đợi lời nói tiếp theo của cô.
"Cổ ta sắp gãy." Một câu vô cùng gây mất hứng.
Trên đỉnh đầu Tô Mộc mang theo vương miện nặng nề, lúc hắn nâng mặt cô lên trên, tư thế như vậy, không thể nghi ngờ là gia tăng gánh nặng cho cô.
Nhưng tên ngốc này lại không biết.
Kỷ Ngôn Đình bất đắc dĩ cười, vì cô từng chút từng chút dỡ xuống, trên đầu không có chút trang sức nào, một bộ tóc dài đen nhánh trút xuống, làm nổi bật khuôn mặt tươi cười của cô đặc biệt kiều diễm.
Lúc này đây, không hề ức chế, bế cô lên, chậm rãi đặt xuống giường, bốn mắt đối diện nhau, chỉ có lẫn nhau.
Cởi bỏ hồng yếm của cô, rắc một giường hoa tuyết trắng, tất cả nước trong thiên hạ đều ở trong mắt cô mở ra.
Nhìn đến trong lòng hắn có một trận tê tê dại dại.
Tứ chi giao hòa, thấy cô chuẩn bị xong, hắn mới tiến vào bên trong.
Dị vật đột nhập làm cho lông mày cô nhíu lại, con ngươi dịu dàng mê ly, khẽ cắn môi, thấp giọng hừ một tiếng.
Bộ dáng nhìn thấy mà thương như vậy, Kỷ Ngôn Đình cố nén, cúi đầu nhẹ nhàng hôn con ngươi cô: "Thả lỏng..."
Hắn làm xấu xoa eo cô, làm cho cả người cô tê dại một trận.
Hắn thương tiếc không nhúc nhích, chỉ chốc lát sau liền làm cho Tô Mộc cảm thấy trống rỗng: "Kỷ Ngôn Đình, chàng động đậy."
Kỷ Ngôn Đình cười cười: "Tuân mệnh, nương tử."
Đỡ eo cô, đầu tiên là nhẹ nhàng ra vào, nhưng như vậy càng thêm khó chịu, nhìn cô cắn môi, dùng một đôi mắt mê ly mà khát vọng nhìn hắn, chung quy vẫn là buông xuống cẩn thận, đối với hắn tận tình dung hợp cùng một chỗ.
Hai lần qua đi, Kỷ Ngôn Đình mặc dù còn muốn tiếp tục, nhưng nhớ cô là lần đầu tiên, chung quy vẫn là thương tiếc ôm cô, không hề nhúc nhích nữa.
Nói là không nhúc nhích, nhưng d*c v*ng đó chống lên Tô Mộc, bàn tay còn từng chút từng chút v**t v* lưng Tô Mộc, khiến cho cô run rẩy.
Tô Mộc trừng mắt nhìn hắn một cái, xoay người mà lên.
"A ~" Kỷ Ngôn Đình nhìn nữ tử trên người, trầm giọng cười, "Nương tử đã nếm qua hương vị, lại không chịu nổi như thế, không sợ ngày mai xuống giường không được sao?"
Vậy thì xem rốt cuộc là ai xuống giường không được! Tô Mộc cúi người, ở ngực hắn hung hăng cắn một cái, khiến cho hắn k** r*n.
Kỷ Ngôn Đình muốn nắm trong tay quyền chủ động, lại bị Tô Mộc áp chế...
Không bao lâu sau trong phòng truyền đến tiếng nam nữ đ*ng t*nh...
...
Bóng đêm dày đặc, tương lai còn dài.




Bình luận chương 489
Chia sẻ cảm nhận về chương 489 “Nàng dâu nuôi từ bé (Xong)”