Nàng dâu nuôi từ bé (39)
Chương 463: Nàng dâu nuôi từ bé (39)
Đáy mắt của Kỷ Ngôn Đình tối sầm, khi môi uống ly rượu gợi lên một nụ cười.
Đang uống rượu vui vẻ, một chiếc thuyền tấu nhạc phá vỡ bầu không khí ngâm thơ câu đối lúc này.
Trên thuyền lớn trang trí vô cùng mờ mịt, trên nóc thuyền còn treo ba chữ lớn "Nguyệt Hương Lâu".
Nguyệt Hương Lâu, là nơi thanh sắc nổi danh ở kinh thành.
Thuyền cắt qua mặt hồ mà đến, tiếng nhạc khẽ vang lên vui sướng, có nữ tử mặc xiêm y màu đỏ, thướt tha từ khoang thuyền đi ra, đứng trên sân khấu cố ý lưu lại trên nóc thuyền chậm rãi nhảy múa.
Nguyệt Hương Lâu tới đây, cũng là được mời đến trợ hứng.
Mấy vị cống sĩ mang theo Kỷ Ngôn Đình, mượn lý do ra khỏi khoang thuyền để thưởng thức điệu múa, nhao nhao đứng trên mũi thuyền xem.
Có lẽ là rượu ngon trước đó, đứng trên thuyền thân hình không ổn định, mấy người thân thể lắc lư, tựa hồ muốn rơi xuống thuyền.
An Nhất Nặc ngồi trong khoang thuyền nhìn thấy vậy, nhắc nhở một câu, vừa dứt lời, liền nhìn thấy hai người rơi xuống.
Cống sĩ còn lại trên thuyền vội vàng hoảng loạn muốn vớt người, nhưng từng người một nói không biết bơi, không dám đi xuống.
Người rơi xuống thuyền chính là Kỷ Ngôn Đình và một cống sĩ trong đó.
Tình huống lúc ấy, chỉ có Kỷ Ngôn Đình biết, những người này âm thầm xô đẩy, muốn đẩy hắn xuống thuyền, lúc hắn rơi xuống, thuận tay liền kéo theo một cống sĩ khác xuống.
Lúc rơi xuống nước, cống sĩ kia biết bơi, cố ý làm trạng thái kinh hách hung hăng đánh vào bụng Kỷ Ngôn Đình dưới nước, bị Kỷ Ngôn Đình đánh vào đầu, cả người hôn mê rơi xuống.
Mà Kỷ Ngôn Đình nhìn thấy sát thủ ẩn giấu dưới nước, đang bơi sang bên này, chỉ là vừa rồi lúc uống rượu, trong rượu bị hạ dược, cả người hắn có chút vô lực.
Quyết định ngay lập tức được đưa ra, đầu tiên đi lên.
Chỉ là đầu vừa lộ ra mặt nước, sát thủ kia đã đuổi kịp, đang túm lấy chân hắn kéo xuống.
"Tiểu thư, người rơi xuống nước ở chỗ này!?" Một nha hoàn thét chói tai vang lên.
"Mau cứu người!" Giọng nói êm tai vang lên.
Ngay sau đó, có người xuống nước.
Cảnh tượng hỗn độn.
Kỷ Ngôn Đình được cứu, nhìn nử tử cứu mình, mái tóc dài bởi vì ướt đẫm, toàn bộ dán ở hai bên má, có giọt nước theo ngũ quan lưu lại, trong đôi mắt lạnh nhạt kia, in bộ dáng chật vật của hắn, mơ hồ có một tia lo lắng.
"Niệm An muội muội, khụ khụ khụ..." Kỷ Ngôn Đình ho khan, đem nước vừa rồi bị rót vào khoang miệng ho ra.
"Chủ tử, người đã bắt được rồi." Ảnh Thất từ dưới nước đi lên, trên tay mang theo một người.
Người nọ đã bị Ảnh Thất đánh ngất xỉu, giờ phút này cúi đầu, bị Ảnh Nhất kéo lên.
"Mang về." Tô Mộc lạnh lùng nói.
"Vâng."
Ảnh Nhất cầm áo choàng từ khoang thuyền đi ra: "Chủ tử." Một chiếc khoác lên người Tô Mộc, một chiếc đưa cho Tô Mộc.
Tô Mộc đỡ Kỷ Ngôn Đình ngồi dậy, quấn áo choàng còn mang theo ấm áp cho hắn.
"Đi vào thay y phục." Tô Mộc vừa nói vừa buộc áo choàng cho Kỷ Ngôn Đình.
Kỷ Ngôn Đình ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt ý bảo Tô Mộc cũng đi thay y phục.
Vì đầu mùa xuân, thời tiết còn rất lạnh, đáy nước vô cùng lạnh lẽo, hắn đã lạnh đến tay chân tê dại, Niệm An muội muội nhất định càng nghiêm trọng hơn.
Kỷ Ngôn Đình dắt Tô Mộc cùng vào khoang thuyền.
Tô Mộc nhảy xuống cứu Kỷ Ngôn Đình bất quá chỉ trong thời gian ngắn ngủi, rất nhiều người đều chưa kịp phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì, hỏi thăm một phen mới biết được thì ra là mấy vị cống sĩ sắp thi đình bởi vì uống chút rượu, nhất thời không chuẩn bị, rơi xuống nước.
Mà một cống sĩ cùng Kỷ Ngôn Đình ngã xuống được cứu, may mà chỉ là hôn mê, người cũng không có gì đáng ngại.
Chỉ là nghe nói Kỷ Ngôn Đình cũng được cứu, hơn nữa sát thủ còn bị bắt, mấy vị cống sĩ có chút kinh ngạc cùng hoảng loạn.




Bình luận chương 463
Chia sẻ cảm nhận về chương 463 “Nàng dâu nuôi từ bé (39)”