Nàng dâu nuôi từ bé (38)
Chương 462: Nàng dâu nuôi từ bé (38)
Tô Mộc dẫn Kỷ Ngôn Đình cùng nhau trở về nhà.
Sau đó Tô Mộc tuy rằng vẫn bận rộn, nhưng mỗi ngày Kỷ Ngôn Đình đều có thể gặp được cô, bởi vì cô đã bắt đầu xuống tay vào chuyện trong kinh thành.
An thượng thư bên kia ngày càng chăm chỉ mượn đủ loại cớ mời Kỷ Ngôn Đình, mỗi lần đều có An Nhất Nặc đang xoát hảo cảm.
Hôm nay, mấy người đã qua thi hội mời Kỷ Ngôn Đình cùng đi du hồ kinh thành mỗi năm một lần ngâm thơ mua vui.
Tối hôm qua Kỷ Ngôn Đình nói chuyện này với Tô Mộc, vốn là hy vọng cô đi cùng mình, không có chuyện ngoài ý muốn mà bị cự tuyệt.
Hôm nay Kỷ Ngôn Đình tự mình đi.
Địa điểm du hồ nằm ở vùng ngoại ô kinh thành với cảnh sắc tuyệt vời.
Lúc Kỷ Ngôn Đình đến, trên hồ đã có mấy chục chiếc thuyền nhỏ.
Hắn đã được đưa lên thuyền bởi mấy vị cống sĩ đã vượt qua thi hội.
Ánh mắt mấy vị cống sĩ nhìn hắn vô cùng mịt mờ không rõ, đều là qua thi hội, chẳng qua hắn là đệ nhất thi hội, khoảng thời gian này so với bọn họ hưởng thụ càng nhiều chú ý.
Một thư sinh đi ra từ tiểu thôn mà thôi, vô quyền vô thế, bọn họ đều biết, An thượng thư có chút thưởng thức hắn, còn muốn đem minh châu trên tay mình hứa gả cho hắn.
Ha ha...
Hắn ngược lại có thủ đoạn, chỉ là vị trí Trạng Nguyên này cuối cùng rơi vào túi ai còn chưa nói được?
Năm ngày sau chính là lúc thi đình, nếu hắn bị bệnh tàn tật tham gia không được thì sao?
Mấy vị cống sĩ, không phải gia sản phong phú, thì là bối cảnh có quyền thế, hiển nhiên là nhìn không quen một tên thư sinh nhà nghèo đè lên đầu bọn họ.
Cho nên hôm nay, mượn danh du hồ, ở trên người Kỷ Ngôn Đình thần không biết quỷ không hay phát sinh một ít chuyện "ngoài ý muốn", nhiều người như vậy, ai biết được là ai làm chứ?
Kỷ Ngôn Đình lên thuyền, không bao lâu sau, thuyền của phủ An thượng thư bên kia lại gần đây, mời Kỷ Ngôn Đình đi qua.
Nha hoàn trên thuyền phủ An thượng thư đỡ An Nhất Nặc đang đứng, An Nhất Nặc tiểu thư khuê các, diện mạo xuất chúng, vừa xuất hiện liền tụ tập ánh mắt của đông đảo thiếu niên lang, nhưng tầm mắt của nàng chỉ dừng lại trên người Kỷ Ngôn Đình của thuyền đối diện.
"Kỷ huynh, nếu An tiểu thư đã có lời mời, ngươi vẫn nên đi nhanh về nhanh, chúng ta liền tiếp tục ngâm thơ câu đối."
"Đúng vậy, nếu không có Kỷ huynh, thì cũng không thú vị nữa."
"Văn thái của Kỷ huynh rất xuất sắc, chúng ta còn phải chiêm ngưỡng nhiều hơn, hoặc là xin phép mời An tiểu thư tới đây, nghe nói An tiểu thư cũng là tài nữ, không biết có thể có được phần vinh hạnh này hay không."
...
Trong lời nói của đám người đều đang nâng cao Kỷ Ngôn Đình, kì thực liếc mắt nhìn nhau liền biết được tiếng hừ lạnh trong lòng nhau.
An Nhất Nặc đứng ở mũi thuyền nghe thấy bên kia truyền đến tiếng nói chuyện, mỉm cười, sai người đi trả lời, qua thuyền cùng nhau ngâm thơ câu đối.
Kỷ Ngôn Đình cái gì cũng chưa kịp nói, đã bị mấy người kẻ xướng người họa mời An Nhất Nặc tới.
Ngồi trên thuyền đều là các cống sĩ mấy ngày sau sắp tham gia thi đình, tiểu thư khuê các du hồ hoặc là các tài tử nhao nhao tụ tập lại đây, một phen náo nhiệt.
Mấy vị cống sĩ dùng câu thơ chọc cho mọi người cười liên miên, cố ý vô tình cô lập Kỷ Ngôn Đình.
Kỷ Ngôn Đình cũng không tức giận, ngồi ở một bên dường như đang suy tư cái gì đó.
"Kỷ công tử." An Nhất Nặc dịu dàng tới gần, trên mặt lộ ra nụ cười.
"An tiểu thư." Kỷ Ngôn Đình lễ phép đáp lại, chỉ là ngữ khí lãnh đạm, cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.
"Vừa rồi nhìn Kỷ công tử làm thơ, không biết trong câu thơ của Kỷ công tử..." An Nhất Nặc khéo léo mượn câu thơ gây ra đề tài.
Mấy vị cống sĩ bên kia nhìn thấy An Nhất Nặc đi qua, vội vàng chuyển đề tài.
"An tiểu thư, bên kia Ninh tiểu thư lấy "Hoa Sen" làm đề tài, muốn làm bảy câu thơ, không biết An tiểu thư có muốn tham dự hay không?"
"Ta đang suy nghĩ." Sự chú ý của An Nhất Nặc bị dời đi, mấy vị cống sĩ đem Kỷ Ngôn Đình một mình ngồi bên lan can kéo trở về.
Rót rượu uống thả cửa, ý đồ muốn chuốc say hắn.




Bình luận chương 462
Chia sẻ cảm nhận về chương 462 “Nàng dâu nuôi từ bé (38)”