Nàng dâu nuôi từ bé (37)
Editor: Tieen
Chương 461: Nàng dâu nuôi từ bé (37)
Bắc Thần Diệc trong phòng: ?!
Tình huống này là gì?
Bắc Thần Diệc cũng lắng tai nghe.
Kỷ Ngôn Đình giống như oán phụ khuê phòng nói luyên thuyên, Tô Mộc sờ sờ đầu hắn, nhàn nhạt nói: "Nói xong thì dời đầu, tự mình ăn cơm."
"Không, Niệm An muội muội không ăn cùng ta, ta sẽ không ăn." Kỷ Ngôn Đình lắc đầu, cọ đến cổ Tô Mộc hơi ngứa.
"Ngươi ăn trước đi."
"Tiền quan trọng hay ta quan trọng?" Giọng điệu rầu rĩ của Kỷ Ngôn Đình từ bên tai Tô Mộc truyền đến, lập tức lại đổi ý, "Ta không nghe đáp án. Ta chỉ cần Niệm An muội muội ăn cơm cùng ta."
"Hửm?" Tô Mộc giọng điệu hờ hững nói một từ.
"Không ăn, không ăn, sẽ không ăn." Người đã lớn như vậy, còn giận dỗi giống như tiểu hài tử.
"Dời đi." Giọng nói Tô Mộc lạnh đi vài phần.
Kỷ Ngôn Đình không tình nguyện ngẩng đầu, dùng đôi mắt u oán nhìn Tô Mộc.
"Ăn no cùng nhau về nhà." Tô Mộc nói một câu, sau đó xoay người mở cửa đi vào bên trong.
Khi cô mở cửa, Kỷ Ngôn Đình nhìn qua khe cửa, thấy sườn mặt của Bắc Thần Diệc trong phòng.
Nam nhân...
Đôi mắt đẹp của Kỷ Ngôn Đình híp lại.
Bắc Thần Diệc trong phòng cũng nhận thấy một cỗ lạnh lẽo ập tới, nhìn ra cửa, nhưng lúc này Tô Mộc sau khi vào phòng đã đóng cửa lại, ngăn cách tầm mắt của Kỷ Ngôn Đình, Bắc Thần Diệc cũng không nhìn thấy Kỷ Ngôn Đình.
Giây phút Tô Mộc biến mất trong con ngươi, đáy mắt Kỷ Ngôn Đình thâm trầm âm u, còn mang theo một tia khát máu.
Ảnh Nhất Ảnh Thất đứng bên cạnh, thật cẩn thận hô hấp, hạ thấp cảm giác tồn tại của mình.
Trên người Kỷ công tử phát ra sát khí, hai người bọn họ quanh năm dính máu cũng có chút sợ hãi.
Chủ tử, vẫn là thời điểm người ở đây tương đối tốt.
Hai người không hẹn mà cùng cảm thấy như thế.
Bên trong phòng.
Bắc Thần Diệc cũng khẽ nhấp một ngụm trà nóng, cảm giác lạnh lẽo bị phai nhạt, hắn ngước mắt nhìn Tô Mộc ngồi đối diện.
Từ cuộc đối thoại ngoài cửa vừa rồi, chính hắn bổ não ra quan hệ của hai người.
Nam tử kia lại vô dụng như thế, để cho một nữ tử ở bên ngoài kiếm tiền nuôi gia đình.
Tiếp tục trò chuyện về hợp tác, cuối cùng với một mức giá thỏa đáng cho cả hai bên.
Qua cuộc nói chuyện này, hai mắt Bắc Thần Diệc nhìn Tô Mộc có chút sáng lên.
Một nữ tử, tầm nhìn cùng hiểu biết như thế, nếu là nam tử, hắn nhất định phải nạp vào triều đình, vì nước dốc sức!
"Chuyện hợp tác đã đàm phán xong, Bạch lão bản, nể mặt mũi cùng ta dùng bữa tối được chứ?" Bắc Thần Diệc cũng muốn tìm hiểu thêm về nàng, không hẳn là hợp tác, chỉ là về nàng.
"Đa tạ hảo ý của Thần công tử, bữa tối ta đã có hẹn, về phần chuyện vừa rồi thương lượng, ngày mai ta sẽ sai người đem giấy tờ hợp tác đưa đến cửa hàng, cáo từ."
"Như thế, Bạch lão bản, cáo từ." Bắc Thần Diệc cũng biết cô muốn đi cùng nam nhân kia, ngược lại có chút đáng tiếc, nhưng lời nói vẫn hào phóng như trước.
Tô Mộc đẩy cửa rời đi.
Bắc Thần Diệc nhìn bóng lưng cô, con ngươi trầm xuống.
Là hoàn cảnh gì, bồi dưỡng ra nữ tử như vậy.
Diện mạo cũng không đủ làm cho người ta kinh diễm, nhưng cộng thêm một thân khí chất kia, làm cho hắn không dời mắt được.
Nàng so với những phi tử hậu cung, hoàn toàn không phải cùng một loại người.
Nhưng lại khiến trái tim Bắc Thần Diệc hơi rung động, chỉ là một chút rung động này đã bị hắn áp chế.
Hậu cung, không phải là nơi có thể dung nạp nàng.
Phòng bên cạnh.
Kỷ Ngôn Đình ăn một chút qua loa, liền lẳng lặng ngồi chờ Tô Mộc, vị trí hắn ngồi rất gần Bắc Thần Diệc, chỉ cách phòng Tô Mộc thương lượng một bức tường, lời bàn bạc bên cạnh hắn nghe qua loa một chút, biết đại khái.
Bất luận nam tử kia đối với Niệm An muội muội có tâm tư khác hay không...
Niệm An muội muội là của hắn!




Bình luận chương 461
Chia sẻ cảm nhận về chương 461 “Nàng dâu nuôi từ bé (37)”