Nàng dâu nuôi từ bé (36)
Chương 460: Nàng dâu nuôi từ bé (36)
Cho Ảnh Thất một ánh mắt, bảo hắn mang theo Kỷ Ngôn Đình tiến vào.
Tô Mộc cũng không quay đầu lại đi vào tửu lâu.
Kỷ Ngôn Đình bị dẫn vào một gian phòng, Ảnh Nhất đã ở trong đó chờ.
"Kỷ công tử, chủ tử còn có việc phải làm, ngài ở đây dùng bữa tối trước."
"Nàng ấy đi làm gì?" Trên mặt Kỷ Ngôn Đình không còn ý cười, khí tức cả người sắc bén tản ra.
"Chủ tử ở phòng cách vách nói chuyện."
"Với ai?"
"Thuộc hạ không thể nói cho người biết."
"Nam tử?"
"Vâng."
"Ngươi có thể đi ra ngoài."
Kỷ Ngôn Đình rũ mắt xuống, ngồi xuống ghế bên cạnh, không nói lời nào.
Ảnh Nhất: "..."
Ảnh Nhất mang theo một cỗ hàn ý sau lưng ra cửa, liền canh giữ ở ngoài cửa.
Ảnh Thất dừng xe ngựa xong đi lên, nhìn thấy Ảnh Nhất đứng ở cửa, hai người liếc nhau một cái, không tiếng động thở dài.
Chủ tử a, không có ngài ở đây, Kỷ công tử quả thực chính là nhân vật không giải quyết được!
Ảnh Thất đứng ở cửa, Ảnh Nhất thì gõ cửa vào phòng cách vách, nhỏ giọng nói cho Tô Mộc tình huống bên này của Kỷ Ngôn Đình.
Giờ phút này nam tử cùng Tô Mộc ngồi trong phòng, tự xưng là thương nhân.
Tuy nhiên, Tô Mộc từ miệng Cửu Thiên Tuế biết được, người này chính là nam chính, cũng là đương kim Hoàng Thượng: Bắc Thần Diệc.
Bắc Thần Diệc muốn giao dịch với mình, đơn giản vì cô mới bắt đầu xuất phẩm một số nông cụ, bây giờ đã bắt đầu phổ biến ở Bắc Thần quốc, điều này khiến nông nghiệp của Bắc Thần quốc được thúc đẩy, hắn thân là hoàng đế, đương nhiên chú ý đến những thứ này.
Khi Bắc Thần Diệc còn là hoàng tử, hắn đã nắm trong tay thương nghiệp của kinh thành, cho dù sau khi trở thành hoàng đế, những chuyện này đều do tâm phúc làm, hắn vẫn thỉnh thoảng lại chú ý.
Cho nên lúc Tô Mộc tiến vào kinh thành, tâm phúc của hắn cũng đã chú ý tới, cũng do Tô Mộc không có che giấu, người sau lưng những nông cụ kia, là nàng.
Bắc Thần Diệc cũng luôn tìm cầu hợp tác, nhân tài như vậy, hắn rất cần.
Hôm nay gặp mặt...
Nếu hắn không phán đoán sai, người này... Là nử tử?
Hành vi cử chỉ nói chuyện đều cực kỳ hào phóng, vả lại khí độ một thân này, là nữ tử nên có sao?
Tuy rằng khuôn mặt nàng toát lên anh khí, nhưng thoáng nét dịu dàng, cùng với việc hắn quan sát thấy nàng cũng không có yết hầu...
Bắc Thần Diệc đang quan sát, Ảnh Nhất vừa nói xong.
"Nếu Bạch lão bản có việc, có thể giải quyết trước." Nếu không phải có việc gấp, vì sao lại ở lúc hai người nói đến trọng điểm, người bên cạnh nàng tiến vào thì thầm.
"Như thế, Thần công tử, xin chờ một lát." Tô Mộc đứng dậy rời đi, ra cửa, gọi tiểu nhị tới, gọi cho Kỷ Ngôn Đình mấy món ăn, để cho người đưa qua.
Vì cô đang đứng ngoài cửa nói chuyện, Bắc Thần Diệc trong phòng cũng nghe rõ ràng tiếng Kỷ Ngôn Đình ở phòng bên cạnh.
Kỷ Ngôn Đình vốn đang cúi đầu suy tư cái gì đó ngước mắt lên, nhướng mặt mày đứng dậy mở cửa.
"Niệm An muội muội, muội bận rộn xong chưa?" Giọng điệu có thể nói là vô cùng ai oán.
"Còn chưa." Tô Mộc nhìn hắn đi tới bên cạnh, chỉ một khoảng thời gian không gặp, hắn lại cao hơn một chút, đường nét cũng càng thêm cứng rắn.
Kỷ Ngôn Đình cũng không để ý xung quanh có người hay không, vùi đầu vào cổ Tô Mộc, biểu đạt bất mãn của mình: "Niệm An muội muội, ta vẫn luôn tự mình dùng bữa sáng, bữa trưa còn có bữa tối, muội thật vất vả mới trở về, ta không thể ăn một mình."
Ảnh Nhất: "..."
Ảnh Thất: "..."
Tuy rằng bọn họ đã không thấy lạ, Kỷ công tử ở trước mặt Tô Mộc nhu thuận giống như một cún con, ở bên ngoài lại giống như bày mưu tính kế.
Nhưng mà, Kỷ công tử có phải giả vờ quá lố rồi hay không? Ở trước mặt chủ tử luôn là bộ dạng không khỏe, yếu đuối như gió thổi cầu quan tâm cầu ôm ấp...




Bình luận chương 460
Chia sẻ cảm nhận về chương 460 “Nàng dâu nuôi từ bé (36)”