Hai kẻ xảo quyệt quyết đấu nhau
Dưới trướng dòng tộc Man Tượng tổng cộng chỉ có sáu tộc đàn, tổng số không đến một trăm con voi. Vì nhân loại thường xuyên săn bắn, Tộc Tượng cận kề nguy cơ bị tuyệt chủng.
Mỗi sinh mạng của con voi đều vô cùng quý giá.
Chính vì vậy, lão vượn từng cứu một con voi con nên được trả ơn và nhận được một chiếc ngà voi quý báu từ tiền bối.
Còn người trước mắt này đã cứu cả một tộc của nó, ân tình ấy lớn lao biết nhường nào! Vượt xa lão vượn nhiều lần!
“Tại hạ sẽ mãi khắc ghi ân tình của ân công!” Giọng nói của con voi khổng lồ run rẩy vì xúc động.
"Ngươi không cần cảm tạ ta, Bộ Xà Nhân cũng là kẻ địch của ta, ta chỉ tiện tay giúp mà thôi." Hứa Hắc điều khiển con thằn lằn nhỏ nói.
Con voi khổng lồ đứng dậy, gật đầu trầm ngâm nói: "Thì ra bọn chúng gọi là Bộ Xà Nhân."
"Bộ Xà Nhân rất mạnh, trong đó có cả tu sĩ kim đan kỳ. Nếu gặp lại bọn chúng, ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ." Hứa Hắc nhắc nhở.
Dù sao, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Nếu con voi khổng lồ này có thù với Bộ Xà Nhân, nó cũng có thể coi là đồng minh của Hứa Hắc, Hứa Hắc không mong nó cứ vậy mà chết.
“Cảm ơn ân công đã nhắc nhở! Có điều Tộc Man Tượng ta có thân thể cực kỳ cường đại, dù là tu sĩ kim đan kỳ, ta cũng không sợ! Huống hồ, ta có thể kim đan bất cứ lúc nào!” Con voi khổng lồ nói với giọng đầy kiêu ngạo.
Tộc Tượng gần như là loài động vật mạnh nhất về thể chất, không có thiên địch. Yêu thú của Tộc Tượng cũng vậy, trong cùng cảnh giới thì gần như không ai là đối thủ.
Chỉ có một số yêu thú khổng lồ nằm sâu dưới biển mới có thể sánh được.
“Có thể kim đan bất cứ lúc nào ư?” Hứa Hắc nghi ngờ.
"Đúng vậy!"
Con voi khổng lồ thở dài, nói:
"Chỉ là, việc kết thành yêu đan đòi hỏi phải bế quan rất lâu, còn dẫn đến thiên kiếp sẽ làm ta bị trọng thương. Tộc của ta luôn bị nhân loại nhòm ngó, nếu ta bị trọng thương thì tộc đàn sẽ gặp nguy hiểm!"
"Thì ra là vậy......" Hứa Hắc hiểu ra.
Là một đại yêu nhưng con voi khổng lồ có quá nhiều ràng buộc: gia tộc, lãnh địa và mối đe dọa diệt vong của cả tộc đàn. Chỉ cần một sai lầm nhỏ, kết cục sẽ là sự diệt vong. Ngay cả việc kết thành yêu đan, nó cũng không dám thử.
Không giống Hứa Hắc, một kẻ đơn độc không có gì để ràng buộc.
Việc con voi khổng lồ dễ dàng chia sẻ những điều quan trọng như vậy mà không phòng bị khiến Hứa Hắc rất ngạc nhiên.
Nó không biết rằng phải cảnh giác với người khác sao? Dù Hứa Hắc không phải nhân loại.
"Tại hạ là Man Kim, thủ lĩnh Tộc Man Tượng, không biết tên húy của ân công là gì?" Con voi khổng lồ hỏi.
"Hứa Hắc."
Hứa Hắc không giấu diếm, đây là lần đầu tiên nó nói tên thật với người ngoài.
"Ta có việc quan trọng cần làm, không thể ở lại."
Con thằn lằn nhỏ của Hứa Hắc lập tức di chuyển về hướng khác, Hứa Hắc sử dụng toàn bộ thuật thổ độn, mục tiêu là đuổi theo lão vượn đang bỏ chạy.
Lúc nãy, khi Hứa Hắc và con voi khổng lồ đang nói chuyện, lão vượn đã cảm thấy tình hình không ổn nên chuồn mất. Hứa Hắc vẫn âm thầm theo dõi từ xa.
Hứa Hắc dự định dùng con rối để bao vây, nhưng lão vượn nhanh hơn nó tưởng, chưa kịp bày trận thì đã trốn thoát.
"Hứa Hắc, ta đã nhớ kỹ."
Man Kim gật đầu, bay về phía lão vượn đang chạy. Hắn không có ý định can thiệp mà chỉ muốn xem kết quả cuối cùng.
Lúc này, lão vượn dán hai tấm linh phù trên người, khoác áo choàng tàng hình, toàn thân hóa thành trạng thái trong suốt bay nhanh qua khu rừng.
Lão vượn hiện tại còn không để tâm đến hầu tử hầu tôn ở phía sau, bây giờ nó chỉ muốn chạy đến vùng đất núi lửa, nơi duy nhất có thể mang lại hy vọng sống sót cho nó.
Hứa Hắc không biết đối phương định đi đâu, nhưng nó cần làm một việc, đó là chặn đường!
“Cạnh tranh tốc độ à? Để xem ai nhanh hơn ai!”
Hứa Hắc ăn một viên đan dược để tăng cường khí lực, đồng thời dán ba tấm Tật Phong Phù, tốc độ như mũi tên phóng nhanh về phía mục tiêu phía trước.
Nó còn sử dụng dẫn lực thuật để tăng tốc độ lên thêm năm mươi phần trăm.
Bất cứ biện pháp nào có thể tăng tốc độ, nó đều sử dụng. Hứa Hắc như một ngôi sao băng đâm xuyên về phía trước.
Nó cảm nhận được khoảng cách giữa nó và lão vượn đang thu hẹp dần.
1000 mét, 800 mét, 500 mét.....
200 mét, 100 mét!
Khi khoảng cách còn 100 mét, Hứa Hắc quát khẽ: “Đại Địa Đinh!”
Đây là chiêu thức mà Hứa Hắc thường sử dụng để chặn đối thủ.
Mặt đất ở phía trước lão vượn đột nhiên nổ tung, một cột đá nhọn phóng lên cao, chặn đứng đường chạy của lão vượn.
Nếu lão vượn né tránh thì chỉ cần chậm trễ một khoảnh khắc là khoảng cách giữa hai bên sẽ ngay lập tức bị thu hẹp.
Chẳng qua là ngoài dự đoán, lão vượn không hề né tránh!
Lão vượn lấy ra một cái chảo sắt, chắn ngay phía dưới.
“Beng!!!”
Cột đá va chạm với chảo sắt, phát ra tiếng vang chói tai, lão vượn ngồi lên chảo sắt, bị hất văng lên không trung.
Tận dụng lực va chạm đó, lão vượn di chuyển nhanh chóng về phía trước, tốc độ nhanh vô cùng.
Khoảng cách giữa hai bên không những không thu hẹp, mà còn giãn ra xa hơn.
"Chuyện này....."
Hứa Hắc trợn mắt há hốc mồm.
Còn có cách chơi như vậy sao?
Hứa Hắc học được ciêu Đại Địa Đinh từ Diệp Hải Xuyên, trước giờ luôn có hiệu quả, nhưng lần này, lại bị đối phương lợi dụng ngược lại.
Cái chảo sắt kỳ diệu đó có thể ngăn cản một cú đánh của Đại Địa Đinh, thật sự quá bất ngờ.
Nhưng lão vượn đã phải chịu lực chấn động, bị nội thương không nhẹ, trên không trung máu phun ra, cái giá phải trả không hề nhỏ.
Sau một đoạn gia tốc, tốc độ của nó cũng chậm lại.
"Uống rượu độc giải khát, ta muốn xem ngươi còn có thể chặn bao nhiêu lần!"
Hứa Hắc lạnh lùng nói, chuẩn bị sử dụng Đại Địa Đinh lần nữa.
Nhưng nó chợt nghĩ lại, đến cùng đối phương phun máu là giả hay thật?
Suy nghĩ một lát, Hứa Hắc không dùng chiêu này nữa mà tiếp tục truy kích, chậm rãi thu hẹp khoảng cách.
Một lúc sau, khoảng cách lại thu hẹp đến 100 mét.
Khi hai bên chỉ còn cách nhau 50 mét, lão vượn biến màu da thành màu đỏ rực, mở ra cuồng bạo hóa tốc độ tăng lên không ngừng, duy trì khoảng cách với Hứa Hắc, không thể kéo gần hơn nữa.
Loài vượn yêu có dòng máu cuồng hóa, có thể tạm thời tăng cường tu vi trong thời gian ngắn.
“Thật là khó chơi!”
Hứa Hắc cắn răng, tâm niệm vừa động, thúc giục pháp quyết.
"Đại Địa Đinh!"
Ngay dưới chân lão vượn, một cây cột đá đột nhiên xuất hiện.
Lão vượn ngay lập tức lấy ra chảo sắt, chắn dưới chân, nhưng lần này, cột đá lại bất động.
Đại Địa Đinh không xuất hiện, thay vào đó là một lực hút mạnh mẽ tác động lên chảo sắt phía trên, khiến chảo sắt rung chuyển dữ dội, như thể sắp bay đi.
Pháp thuật này không phải Đại Địa Đinh, mà là…… Dẫn lực thuật!
Lão vượn lơ đễnh, chảo sắt bị Hứa Hắc hút đi ngay lập tức, bay ra xa.
"Này……” Lão vượn biến sắc.
Nó bị đánh lừa!
Mục tiêu của đối phương không phải nó, mà là cái chảo sắt!
Về kinh nghiệm sinh tồn và sự xảo quyệt, Hứa Hắc không thể sánh bằng kẻ sống hơn trăm năm như lão vượn.
Nhưng về mặt học hỏi và khả năng ứng biến, Hứa Hắc vượt xa mọi người.
Hứa Hắc sẽ không mắc sai lầm tương tự lần thứ hai!
"Xem ngươi còn có thể chống đỡ như thế nào!"
Ánh mắt Hứa Hắc sắc lạnh, lại một lần thi triển Đại Địa Đinh, một cột đá khổng lồ từ dưới lão vượn xuyên lên.
Lão vượn cuối cùng cũng biến sắc, bị dồn lại, nó kêu lên một tiếng, quay người liều mạng đánh với Hứa Hắc.
Đây là cú đánh quyết định của một kẻ sẵn sàng liều mạng, nắm đấm mang theo sức mạnh khủng khiếp, thổi bay mọi thứ trong phạm vi trăm mét, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, không khí bị nén lại thành hình dạng khác.
Một cú đánh này, đạt tới cực hạn của lão vượn!
Lão vượn rất quyết đoán, nếu không thể đi về trước, vậy nó sẽ quay lại đánh lén, đột ngột tấn công từ phía dưới, khiến người bình thường khó lòng phản ứng kịp.
Đáng tiếc, lão vượn gặp phải Hứa Hắc.
Hứa Hắc không hề đánh trả, nó lập tức dừng lại, sử dụng Đại Địa Chi Thuẫn, Kim Thuẫn Phù, Hậu Thổ Khải Giáp và các pháp bảo phòng ngự khác để bảo vệ mình, đồng thời bay ngược lại.
“Uỳnh!!!”
Một cú đấm mạnh mẽ khiến mặt đất rung chuyển, tất cả các biện pháp phòng ngự bị phá hủy, bụi bặm tỏa ra, không khí trở nên hỗn loạn như tiếng sấm gầm rú.
Cú đấm này khiến Man Kim trên trời cũng phải ngạc nhiên.
Lão vượn bình thường có thực lực thông linh kỳ đại viên mãn, lại có thể thi triển một cú đánh như ở trúc cơ, hơn nữa sức mạnh còn mạnh hơn nhiều so với trúc cơ.
Hóa ra là giả heo ăn thịt hổ!
Càng kỳ lạ hơn là, Hứa Hắc vẫn chặn lại được.




Bình luận chương 85
Chia sẻ cảm nhận về chương 85 “Hai kẻ xảo quyệt quyết đấu nhau”