Sòng bạc Thiên Long, Hứa Hắc đem mạng ra cược.
"Mã...Mã tiền bối!"
Sắc mặt Trương Cuồng đột nhiên thay đổi. Hắn ta không ngờ Mã Đằng lại phát hiện ra bọn họ.
Nhưng khi nghĩ đến việc có lão quản gia là Trúc Cơ Trung Kỳ ở bên cạnh, hắn ta lại không hề rụt rè mà cười hỏi: “Tiền bối có chuyện gì à? Để tôi giới thiệu với tiền bối, đây là Chu quản gia người quản lý sòng bạc Thiên Long của chúng tôi."
"Ta phụ trách luyện khí kỳ. Thân là tu sĩ Trúc Cơ, Chu quản gia sẽ chịu trách nhiệm mọi việc sau này.” Trương Cuồng chỉ vào ông già phía sau.
Chu quản gia gật đầu, cười nói: “Bất kể Mã đạo nhân muốn chơi cái gì, sòng bạc Thiên Long của chúng ta đều có thể làm ngươi hài lòng.”
Ông ta đang nhàn nhã nói chuyện thì đột nhiên mắt ông ta mờ đi.
"Mau rút lui!” Sắc mặt Chu quản gia lập tức thay đổi.
Ngay lúc ông ta chuẩn bị tế thần khí, liền nhìn thấy Hứa Hắc dùng tốc độ kinh người tiến tới gần ông ta, cơ hồ là dịch chuyển tức thời.
Đây là thuật di chuyển của Long tộc, ngư long bách biến!
Hiệu quả của ngư long bách biến khi sử dụng trên con rối hình người thì kém hơn một nửa so với ban đầu, nhưng đối phó với một Trúc Cơ Trung Kỳ thì không vấn đề gì.
"Rắc!"
Một đôi tay khỏe mạnh ôm lấy cổ Chu quản gia và nâng ông ta lên.
Chu quản gia kinh hãi phát hiện cơ thể mình không thể cử động được, vũ khí của ông ta cũng không thể kích hoạt, thậm chí pháp lực của lão cũng bị khóa lại, toàn thân như bị bóp chặt.
Không hề có bất cứ chiêu thức nào cả, chỉ đơn giản là dùng trọng lực.
Nhưng với sự gia trì của chân khí đen, kỹ thuật trọng lực của Hứa Hắc đã đạt được hiệu quả nghịch thiên.
Tên Trương Cuồng bên cạnh muốn chạy trốn, nhưng cũng bị trọng lực giữ lại và đưa về phía trước.
“Chơi cái gì cũng đều làm ta hài lòng ư? Cược mạng, ngươi chơi không?" Hứa Hắc lạnh lùng nói.
Tên Trương Cuồng và Chu quản gia đều mặt mày tái mét, da đầu tê dại.
Đối phương rõ ràng chỉ là Trúc Cơ Sơ Kỳ mà thôi, vậy tại sao hắn bắt bọn họ lại giống như bắt gà vậy?
"Đạo hữu đừng xúc động, có chuyện gì cứ nói với ta. Nếu sòng bạc Thiên Long của chúng ta có chỗ nào đắc tội với đạo hữu, hay có yêu cầu gì, cứ nói thẳng với ta, chúng ta có thể bàn bạc mọi chuyện!" Chu quản gia nói với giọng run rẩy.
Sắc mặt của Hứa Hắc không thay đổi, liếc nhìn Trương Cuồng, lạnh lùng nói: "Ta không có yêu cầu gì, nếu bằng hữu này đã một mực giục ta đánh bạc, như vậy ta đành phải chiều theo ý hắn, ta liền đánh bạc thôi."
Trương Cuồng gần như sợ hãi đến phát điên, môi run run, toàn thân run rẩy nói: "Đạo hữu, hiểu lầm, hiểu lầm…"
Hứa Hắc không nói thêm gì nữa, trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩ, một sợi chân khí mỏng manh xuyên vào kinh mạch của Trương Cuồng.
"Ô..."
Trương Cuồng đột nhiên toàn thân co giật, mí mắt hướng ra ngoài, ý thức dần dần mơ hồ.
Động tác của Hứa Hắc càng lúc càng nhanh, từng sợi chân khí xuyên qua cơ thể Trương Cuồng, nối liền với các khớp xương của hắn, hoàn toàn dung nhập vào cơ thể hắn.
Kỹ thuật cơ chế rối, cấp độ thứ hai, kỹ thuật rối đất, bao gồm ba kỹ thuật: Linh thể chi tuyến, Chuyển vị và Trận pháp trăm con rối.
Động tác này chính là Linh thể chi tuyến!
Tôn Kiên đã từng dùng chiêu này để đối phó với con rối của Hứa Hắc, lúc đó con rối của Hứa Hắc đã bất tỉnh tại chỗ. Lúc này, Hứa Hắc lại dùng nó để đối phó với một người sống.
Chỉ trong chốc lát, Trương Cuồng hoàn toàn mất đi quyền khống chế thân thể, bị Hứa Hắc biến thành một con rối sống.
Ý thức của hắn ta vẫn còn đó, nhưng hắn không thể nói hay làm ra biểu cảm gì cả. Hắn chỉ có thể giống như một con rối, bị tuỳ ý điều khiển.
“Ngươi, ngươi…”
Chứng kiến cảnh tượng này, Chu quản gia kinh hãi đến mức một luồng khí lạnh chạy dọc theo sống lưng ông ta. Đây là một sự sợ hãi đến tột cùng.
"Thiên Khôi Tông, đệ tử chân truyền?!"
Chu quản gia có một suy nghĩ khủng khiếp trong đầu.
Vốn dĩ hắn muốn dùng sức mạnh của mình để áp đảo người khác, cộng thêm danh tiếng của Sòng bạc Thiên Long và Vạn Bảo Các phía sau, hắn cho rằng người này chắc chắn không dám làm gì bọn họ.
Nhưng sau khi nhìn thấy Linh thể chi tuyến, Chu quản gia đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Thần Khôi Tông là giáo phái siêu cấp khổng lồ, đứng đầu Tần Quốc, trong khi Vạn Bảo Các chỉ là một thương gia.
Lúc này trong lòng Chu quản gia tràn đầy hối hận.
Bọn chúng cho rằng Mã Đằng chỉ là gặp may mà thôi, nhưng vạn lần cũng không ngờ được người này hoàn toàn không phải là Mã Đằng mà đã bị biến thành một con rối.
Nếu biết trước điều này, bọn chúng có trăm cái mạng cũng không dám khiêu khích tên đại sát tinh này.
"Tiền bối, hiểu lầm rồi. Tôi không biết ngài là…" Chu quản gia tiếc hận nói.
“Đừng phí lời vô ích!"
Hứa Hắc lại sử dụng Linh thể chi tuyến và điều khiển luôn Chu quản gia.
Trình độ tu luyện của Chu quản gia cao hơn, nên việc kiểm soát cũng rắc rối hơn một chút, nhưng với sự yểm trợ của chân khí đen, hơn nữa đối phương đã mất hết hy vọng, hắn chỉ cần nửa giờ là có thể kiểm soát được. .
Trên thực tế, một tuần trước, Hứa Hắc đã cân nhắc có nên để lộ thân phận con rối này không.
Tuy nhiên, để đảm bảo an toàn, Hứa Hắc đã giấu kín danh tính của con rối, điều này cũng khiến sòng bạc Thiên Long đưa ra quyết định sai lầm.
Đây là một lựa chọn rất sáng suốt, bởi vì địa vị đệ tử của Thiên Rối Giáo quá cao quý, dễ bị nhiều người bàn tán, từ đó thu hút sự chú ý không cần thiết.
Hiện tại hắn đã sắp rời đi, chút chú ý này cũng không thành vấn đề.
Hứa Hắc kéo hai con rối sống đi theo phía sau, hắn đi ở phía trước, hướng về phía sòng bạc Thiên Long.
Sau khi băng qua một con phố đông đúc, Hứa Hắc đã đến trung tâm Sở Dương thành.
Đây là khu kinh doanh sầm uất nhất dưới trướng của Vạn Bảo Các, với Đấu trường La Mã, thanh lâu, đấu trường võ thuật, tửu lâu... đủ mọi thứ.
Sòng bạc Thiên Long cũng nằm trong số đó và cũng là một trong những nơi có lượng người đến đông nhất.
Bây giờ đang là thời điểm vàng, đường phố ngập tràn ánh đèn vĩnh cửu, đêm cũng như ngày.
Con rối Mã Đằng đi phía trước, theo sau là Trương Cường và Chu quản gia, hắn như dẫn theo hai con chó đi vào sòng bạc Thiên Long vậy.
Nội thất của sòng bạc rất sang trọng, giống như một cung điện, có thể liên tục nghe thấy đủ loại tiếng gầm gừ, chửi bới.
"Ồ, đây không phải là vị khách quý của chúng ta sao, Mã tiên sinh? Chào mừng ngài!"
Một người phụ nữ mặc sườn xám bước tới với nụ cười trên môi: "Hôm nay Mã đại nhân muốn chơi gì nào?"
Rõ ràng, người phụ nữ sườn xám này biết Mã Đằng, Mã Đằng là một tên nghiện cờ bạc và từ lâu đã trở thành một nhân vật nổi tiếng trong sòng bạc Thiên Long. Bất kì người phục vụ nào ở đây đều muốn tiếp cận hắn và dụ hắn đánh những canh bạc lớn và đặc biệt là sẽ có thể có được rất nhiều tiền hoa hồng.
Hứa Hắc dùng thần lực liếc nhìn một chút, phát hiện nơi này có không ít thủ đoạn.
Có xúc xắc, bài thẻ,… từ bình thường đến cao cấp.
Ngoài ra còn có những cuộc chiến đấu với thú dữ, nô lệ và côn trùng.
Chỉ cần có đủ linh thạch, thậm chí có thể gọi hai người lên sân khấu so tài, người chia bài sẽ đưa ra tỷ lệ cược, khách mời sẽ quyết định kết quả.
Muốn chơi gì thì chơi nấy.
Kể cả bắt người qua đường đến để đánh đấm cũng không sao.
Đây là thiên đường của những con bạc nhưng cũng là địa ngục của bọn chúng.
Không biết có bao nhiêu người đã đem hết tất cả tài sản đổ vào đây, thậm chí còn bán luôn con gái của mình.
Chỉ với một cái liếc mắt, Hứa Hắc đã chứng kiếnhai con bạc thua sạch tiền, khóc lóc, suy sụp.
Bởi vì nơi này là nội thành nên những người tới đây vui chơi phần lớn đều là tu sĩ đang ở thời kỳ luyện khí.
Trình độ tu luyện càng thấp thì càng dễ bị lừa.
Ngược lại, Tru Sĩ Trúc Cơ lại tương đối hiếm. Họ có thể đột phá Trúc Cơ thì tất nhiên suy nghĩ của họ sẽ không bình thường. Họ chỉ đến để vui chơi chứ không thực sự nghiện cờ bạc.
Tuy nhiên, các tu sĩ Trúc ơ thường là những người chơi mạnh tay nhất. Họ không cảm thấy tiếc nếu tùy tiện đánh mất hàng chục viên linh thạch. Họ đều là những vị khách quý ở đây.
Hứa Hắc thu hồi thần thức, nhìn nữ nhân sườn xám trước mặt, nói: "Muốn chơi gì cũng được ư?"
"Tất nhiên, chỉ cần ngài muốn, chơi gì cũng được.”
Người phụ nữ sườn xám mỉm cười quyến rũ và lặng lẽ sử dụng mị thuật của mình.
Là một phục vụ chuyên nghiệp, cô ta không chỉ giỏi ăn nói và nắm bắt tâm lý mà còn thành thạo về mị thuật.
Cô ta đã sớm sắp xếp để hôm nay Mã Đằng thắng được vài trăm viên linh thạch.
Thắng, thua đều được âm thầm kiểm soát cả!
Đầu tiên, là khơi dậy cơn nghiện của con mồi, sau đó sẽ có nhiều cơ hội để từ từ hút cạn con mồi.
"Được!" Hứa Hắc gật đầu, bình tĩnh nói: "Hôm nay ta tới, không muốn cược linh thạch, mà muốn cược mạng!"
Ngay khi những lời này được nói ra, xung quanh đều im lặng.
Cược mạng là điều hiếm thấy ở Sòng bạc Thiên Long.
Người phụ nữ sườn xám rõ ràng là sửng sốt, nhưng sau đó cô ta liền phản ứng lại và mỉm cười nói: “Thì ra Mã tiên sinh thích chơi trò này. Chúng tôi có rất nhiều nô lệ trong Sòng bạc Thiên Long, cũng như rất nhiều quái vật, đều có thể mạo hiểm mạng sống của mình, miễn là ngài..."
"Bùm!!"
Chưa kịp nói xong thì Hứa Hắc đã cho người phụ nữ mặc sườn xám một chưởng khiến đầu cô ta bị thổi bay, sau đó, lăn xuống đất, máu tươi phun ra.
“Ngươi hiểu sai ý ta rồi, cược mạng chính là như này.”




Bình luận chương 124
Chia sẻ cảm nhận về chương 124 “Sòng bạc Thiên Long, Hứa Hắc đem mạng ra cược.”