Thay đổi sống chết, làm chủ thiên mệnh.
Bên trong quán trọ.
Hứa Hắc lấy ra hộp cơ quan, trước tiên thử dùng sức mạnh phá vỡ nó, nhưng nó hoàn toàn không động đậy gì cả, ngay cả thần thức của hắn cũng không thể tiến vào thăm dò.
Sau đó, hắn lấy ra chiếc khoá lấy được từ chỗ con vượn già và nhét chìa khoá vào ổ khoá.
“Rắc!”
Một âm thanh giòn tan vang lên, hộp cơ quan tự động mở ra mà không cần vặn, để lộ ra đồ vật bên trong.
Đồng tử của Hứa Hắc lập tức co rút lại, mắt hắn dán chặt vào trong chiếc hộp.
Chỉ thấy bên trong chiếc hộp có một viên ngọc màu tím, to bằng lòng bàn tay, bên trong có vô số hồ quang điện màu tím chảy ra, sấm sét ầm ầm.
Mặc dù nó được bọc trong một lớp vỏ nhưng Hứa Hắc có thể cảm nhận rõ ràng năng lượng huỷ diệt ẩn chứa bên trong nó.
“Đây là… Lôi Kiếp Châu?”
Hứa Hắc cẩn thận cảm nhận nó, trước đây Bạch Tu đã từng dùng qua một ít sức mạnh lấy được từ Lôi Kiếp Châu, uy lực vô cùng doạ người.
Trước mắt hắn lại là một viên Lôi Kiếp Châu thật sự, hấp thu lực lượng của Thiên kiếp, có thể bộc phát ra bốn mươi chín Thiên kiếp, đe doạ đến giai đoạn độ kiếp!
Thần thức của Hứa Hắc mở ra, một luồng năng lượng huỷ diệt lập tức truyền đến. Hắn kinh hãi đến mức nhanh chóng đóng lại thần thức, không còn nghi ngờ gì nữa.
Sau khi mở hộp ra, thì hộp cơ quan sẽ mất tác dụng phòng thủ và tự động biến thành tro bụi.
Hứa Hắc đột nhiên ý thức được một chuyện, nếu trước đó hắn dùng vũ lực cưỡng ép mở hộp cơ quan ra, Lôi Kiếp Châu sẽ lập tức nổ tung, hắn sẽ chết không chỗ chôn thân!
Nhất định phải tìm được chìa khoá, nếu không là đi toang cả.
“Như vậy thì tên thợ săn cũng không hoàn toàn là kẻ nói dối. Những việc hắn mô tả có thể là sự thật.”
Nhớ lại những gì trước đây tên thợ săn đã nói, ngoại trừ có chút nói quá và khoe khoang, thì quá trình này về cơ bản là đúng.
Hứa Hắc lại lấy ra bản đồ cổ xưa, dùng thần thức thâm nhập vào, tìm ra vị trí cụ thể của di tích.
Nằm sâu trong Vu Sơn, trong một hang động ngầm, lối vào được đánh dấu rất chi tiết.
Trên bản đồ, cấu trúc chung cũng được mô tả.
Nó giống một ngôi một lớn hơn là một tàn tích cổ xưa.
Vị trí tìm thấy hộp cơ quan cũng được đánh dấu, trong một căn phòng tối bên ngoài ngôi mộ.
Hứa Hắc tạo ra một bản sao của bản đồ, rồi cẩn thận cất đi. Lôi Kiếp Châu cũng được đặc biệt cho vào túi đựng, vật này vô cùng nguy hiểm, nhất định phải bảo quản cẩn thận.
Đừng nói đến giá trị của bản đồ, chỉ cần mua được một viên Lôi Kiếp, thì đã không cần tốn mất một vạn linh thạch rồi.
Đây là bảo bối chân chính, có thể uy hiếp đến giai đoạn độ kiếp!
Hứa Hắc lại nhìn chiếc chìa khoá, không khỏi sửng sốt.
Hắn nhận thấy chiếc chìa khoá có vẻ ngắn hơn sau khi mở hộp.
“Lẽ nào, số lần sử dụng của chiếc chìa khoá này có hạn sao?” Hứa Hắc cau mày.
… … … …
Ngày hôm sau.
Hứa Hắc rời khỏi quán trọ, vào cửa hàng của Vạn Bảo Các và bán đi một số đồ mà hắn trộm được trước đó.
Vì thời gian gấp rút, Hứa Hắc không thèm để tâm đến giá cả, kiếm được khoảng 20% lợi nhuận.
Hai ngày sau.
Hứa Hắc đổi một con rối người, lặp lại hành vi trước đó và bán lại một số đồ ăn trộm được.
Hứa Hắc không dám bán hết một lúc mà hắn bán theo đợt, với nhiều danh tính khác nhau, ở các khu vực khác nhau và bán qua những nơi thu mua khác nhau.
Khi thì mở sạp hàng, khi thì đi cầm đồ, khi thì bán cho cửa hàng hoặc đem đi đấu giá.
Sau khi bán bảy ngày liên tục, Hứa Hắc đã bán hết những thứ lặt vặt mà mình không cần dùng đến.
Tổng cộng đã thu được ba mươi nghìn viên linh thạch.
Trong khoảng thời gian này, Hứa Hắc cũng mua một lượng lớn bồi nguyên đan để dùng cho giai đoạn tu luyện trúc cơ. Cũng như các loại linh quả, thiên tài địa bảo, những thứ đối với yêu tu có giá trị.
Tuy rất tốn kém, nhưng tài nguyên khổng lồ như vậy cũng đủ để hắn tu luyện đến trung kỳ.
Trên đường đi, Hứa Hắc gặp phải những tên muốn trộm tiền của hắn, bọn chúng lén lút bám theo hắn.
Nhưng tất cả đều bị Hứa Hắc giải quyết sạch sẽ, thậm chí còn có thêm hai con rối hình người nữa.
Chính những cuộc đụng độ như vậy càng làm cho Hứa Hắc cảnh giác sâu hơn.
“Ta không thể ở lại đây nữa, không biết có bao nhiêu kẻ đang lén lút theo dõi ta, ta đã thu hoạch đủ rồi, tối nay nên rời đi thôi.” Hứa Hắc nghĩ thầm.
Hôm đó, Hứa Hắc lại đổi thành thân phận đầu tiên của hắn, Mã Đằng.
Danh tính này đã không được sử dụng kể từ khi hắn giao dịch với tay thợ săn.
Hôm nay đổi lại thành thân phận này, nhưng đây cũng là danh tính rõ ràng nhất.
Hứa Hắc vừa bước ra khỏi quán trọ, một giọng nữa lanh lảnh đột nhiên truyền đến bên cạnh hắn.
“Cha!”
Hứa Hắc không khỏi sửng sốt, quay đầu lại nhìn.
Chỉ nhìn thấy một cô gái trẻ đang nắm lấy tay áo, đôi mắt ươn ướt nhìn hắn chăm chú.
Ngoại hình của người này rất giống Mã Đằng.
Hứa Hắc có nghe qua chuyện của Mã Đằng, anh ta thua hết tài sản của gia đình, bỏ trốn với một khoản nợ khổng lồ, thậm chí còn bán cả vợ con.
Có vẻ như sau khi trả hết nợ, đứa trẻ đã rời khỏi Giao Phương Sở.
Hứa Hắc không có hứng thú nên quay người rời đi.
"Cha, đây là vật duy nhất mẹ đã để lại sau khi qua đời, mẹ nói là để trả nợ cho cha, cha hãy nhận lấy đi!"
Mã Viên Viên lao tới chỗ Hứa Hắc, lấy ra một chuỗi vòng tay.
Hứa Hắc khẽ cau mày, dùng thần thức quét qua, lập tức nhận ra một tia độc tố kỳ lạ từ chiếc vòng tay——
Thi cốt đan!
Nếu chiếc vòng tay này được đeo thường xuyên, chất độc của thi cốt sẽ từ từ xâm nhập vào cơ thể cho đến khi bộc phát hoàn toàn. Ngay cả tu sĩ trúc cơ cũng khó có thể loại bỏ được.
Lại nhìn Mã Viên Viên, bề ngoài cô ta trông có vẻ bình thường, nhưng trong mắt lại ẩn chứa hận ý.
Hứa Hắc trải qua mấy ngày nay, liếc mắt một cái liền có thể nhận ra.
"Sòng bạc Thiên Long làm hại rất nhiều người..."
Hứa Hắc thở dài trong lòng, hắn đối với nữ nhân này không hề có chút hận ý nào, đứng ở góc độ của nàng, cha nàng, một tên nghiện cờ bạc, hại chết mẹ nàng, bán nàng cho Giao Phương Sở, nàng có hận ý muốn giết hắn cũng là chuyện bình thường.
Sợ rằng mấy ngày nay Mã Viên Viên đã phải suy nghĩ rất kỹ mới nghĩ ra kế hoạch trả thù như vậy!
Tu sĩ Trúc Cơ không dễ bị đánh bại nên chỉ có thể dùng đến phương pháp này.
"Ta không phải cha của ngươi, đừng phạm sai lầm!"
Hứa Hắc bình tĩnh nói rồi xoay người rời đi, không thèm để ý đến người phụ nữ này nữa.
Mã Viên Viên nghe được lời này, trong mắt hận ý tràn ngập, nàng không cách nào đè nén được nữa.
Cô ta rút ra một thanh phi kiếm, cắn đầu lưỡi, phát huy toàn bộ tu vi của mình, máu rỉ ra từ cơ thể, đâm vào lưng Hứa Hắc.
"Bùm!"
Mã Viên Viên bay ra ngoài, rơi xuống ven đường.
Trong một con hẻm tối đen.
Tên tu sĩ áo đen đã nhắm tới 1.300 viên linh thạch của Hứa Hắc trước đây không khỏi thở dài.
“Vậy mà lại thất bại, tên Mã Đằng này quá cảnh giác rồi!" Tu sĩ áo đen tiếc nuối nói.
"Con gái của bà ta đã dùng thủ đoạn như vậy, nhưng hắn vẫn nhìn thấu, còn giết luôn cô ta. Điều đó cho thấy người này có tính cách rất lạnh lùng, tốt nhất chúng ta đừng nên chọc vào hắn ta nữa." Một ông già bên cạnh thở dài.
Tu sĩ áo đen tên là Trường Cuồng, là người phụ trách Sòng bạc Thiên Long và chịu trách nhiệm thu nợ.
Một tuần trước, hắn nhìn thấy Mã Đằng dễ dàng lấy ra hàng ngàn viên linh thạch, đột phá đến giai đoạn Trúc Cơ, hắn cho rằng đây là cơ hội lớn.
Cùng với việc Mã Viên Viên đến báo thù Mã Đằng, Trương Cuồng đã lợi dụng tình thế đưa ra di vật của mẹ cô, đồng thời thêm độc dược thi cốt đan vào di vật.
Chỉ cần Mã Đằng nhận lấy chiếc vòng, trong vòng hai ngày, chất độc sẽ bộc phát và sức mạnh của hắn sẽ giảm mạnh. Khi đó sẽ là ngày bọn chúng ra tay, giết người và chiếm đoạt bảo vật.
"Đi thôi. Đừng để tâm tới Mã Đằng nữa. Hắn ta đã không còn là con bạc như ngày xưa nữa rồi."
Ông già bên cạnh thúc giục, đứng dậy định rời đi.
“Thật đáng tiếc.” Trương Cuồng thở dài, hắn rất hiểu tâm lý của con bạc, một khi Mã Đằng còn muốn đánh bạc, hắn có vô số biện pháp khiến hắn phải ói ra hết tài sản, một xu dính túi cũng không còn.
Nhưng nếu Mã Đằng không còn thèm làm con bạc nữa thì họ chẳng thể làm gì được.
Đúng lúc hai người chuẩn bị rời khỏi con hẻm.
Ở lối vào con hẻm, một bóng người đột nhiên xuất hiện, lạnh lùng nhìn họ.
————
[Chương trước đã được sửa đổi một chút, bản đồ di tích đã được thay đổi để nhân vật chính có được. Cảm ơn các độc giả đã nhắc nhở kịp thời. Đây là điều sẽ xảy ra khi mỗi ngày tôi đều phải viết vội để kịp đăng lên. Sau này tôi sẽ kiểm tra kĩ lại trước khi đăng tải.】




Bình luận chương 123
Chia sẻ cảm nhận về chương 123 “Thay đổi sống chết, làm chủ thiên mệnh.”