Truyện Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng là một tác phẩm đậm chất ngôn tình hiện đại, hứa hẹn mang đến cho độc giả những giây phút ngọt ngào và cảm động từ tình yêu tuổi học trò. Câu chuyện xoay quanh định mệnh của hai nhân vật chính – Tiếu Chỉ Hàn và Trì Ý, được xây dựng khéo léo giữa những mảng màu của tình yêu và tuổi trẻ. Nhân vật Tiếu Chỉ Hàn, một chàng trai được cho là hoàn hảo với vẻ ngoài điển trai và tính cách hơi cà lơ phất phơ, bỗng nhiên muốn làm một việc lãng mạn: dỗ cô bạn gái nhỏ Trì Ý đi ngủ. Tuy nhiên, tình huống lại trở nên hài hước khi cô nàng quyết định không chọn những lời ru ngọt ngào mà yêu cầu anh đọc sách cho mình. Hình ảnh câu chuyện bắt đầu từ đây, khi Tiếu Chỉ Hàn phải lật từng trang sách và đọc một cách vụng về với tâm trạng lúng túng nhưng đầy ấm áp. Rõ ràng, câu chuyện không chỉ đơn thuần là dỗ giấc ngủ, mà còn là những khoảnh khắc nhỏ giúp tình cảm giữa họ ngày càng khăng khít. Sau khi tốt nghiệp cao trung, Tiếu Chỉ Hàn trở về trường Nhất Trung để tuyên truyền, nơi anh đã trở thành một biểu tượng của thanh xuân tươi đẹp. Các đàn em không ngớt thán phục anh – người đã trở thành một phần của hàng loạt truyền thuyết trong lòng họ. Trong một bầu không khí sôi nổi, đột nhiên có một cô gái xinh đẹp xuất hiện, khiến tất cả ánh mắt đều đổ dồn về cô. Đó chính là Trì Ý, người đã khiến Tiếu Chỉ Hàn không thể giấu nổi nụ cười rạng rỡ khi nhớ về quá khứ. Khi được hỏi về tình yêu thời học trò, Tiếu Chỉ Hàn không ngần ngại chia sẻ một kỷ niệm day dứt trong lòng. Trong một buổi tự học bị mất điện, anh đã lén lút nói với Trì Ý một câu đầy ý nghĩa, khiến bầu không khí trở nên dồn dập và đầy hồi hộp. Đó chính là khoảnh khắc mở ra nhiều bí mật giữa họ, làm nổi bật mối quan hệ mơ hồ giữa tình bạn và tình yêu trẻ trung, tràn đầy nhiệt huyết. Câu chuyện không chỉ đơn thuần là tình yêu giữa chàng trai lém lỉnh và cô gái hay dỗi, mà còn là sự khám phá về tâm hồn của những người trẻ tuổi trên con đường trưởng thành. Tiếu Chỉ Hàn và Trì Ý liên tục trải qua những mâu thuẫ... — Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng
Bình luận truyện
Nhận xét về truyện Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng