Tên khác:**Lạc Hồng Thần Chủ**.
Từ thuở sơ khai, khi ánh sáng và bóng tối còn đan xen chưa tỏ, máu rồng đã hòa vào mạch đất, lan thấm qua từng tầng rừng sâu, đỉnh núi cao, và chảy trong huyết quản của những con người mang trong mình dấu ấn của lửa thiêng.
Họ là con cháu của loài sinh vật từng cưỡi gió vút qua bầu trời đỏ rực, từng gầm vang khiến cây cỏ cúi mình, từng đánh thức lòng sông uể oải và khiến muôn loài lặng câm. Rồi một ngày, họ bỗng dưng biến mất – không tiếng động, không lời từ biệt – như sương mai tan vào gió sớm, như thể đã rút sâu vào lòng đất mà không ai hay biết. Không một lời giải thích, không một sự chắc chắn nào liệu họ đã thực sự rời khỏi thế gian, hay chỉ đang chìm vào giấc ngủ dài, đợi chờ một lời hiệu triệu.
Dẫu thân ảnh đã không còn hiện hữu, tàn tích họ để lại vẫn khắc sâu trong từng phiến đá, ngọn núi, và cơn gió đầu mùa mang theo hơi ấm kỳ lạ như nhắc nhở về một thời lửa thiêng từng bừng cháy. Những chiều hè oi ả, khi nắng thiêu đốt mặt đất và tiếng sáo diều ngân nga giữa khoảng trời mênh mông, lũ trẻ mục đồng lại rì rầm kể nhau nghe chuyện “rồng từng bay ngang qua xóm”, rồi phá lên cười ngây ngô – nửa đùa nửa thật, như thể truyền thuyết ấy vẫn âm ỉ sống trong lòng chúng.
Và thế là, huyền thoại ấy chưa từng lụi tàn. Nó không trú ngụ trong thư tịch cổ hay đền đài tráng lệ, mà sống lặng lẽ trong ký ức của đất trời, trong tiếng cười trong trẻo của lũ trẻ, và trong trái tim thầm lặng của những người đang mang trong mình dòng máu rồng.
⸻
Lưu ý:
- Toàn bộ nhân vật, tình huống và sự kiện trong truyện đều là sản phẩm hư cấu, mang tính tưởng tượng.
- Tác phẩm không vi phạm pháp luật nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, không gây ảnh hưởng đến lợi ích của bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào.
- Tác phẩm không có ý định xúc phạm bất kỳ cá nhân, tổ chức hay tín ngưỡng nào.
- Nếu có điều gì chưa phù hợp, xin hãy chủ động liên hệ để tác giả kịp thời điều chỉnh.
Bình luận truyện
Nhận xét về truyện Dòng Máu Của Rồng