← Chương 3657Cuối cùng
KẾT CỤC SAU KHI CHẾT!
Đúng như suy đoán trước đó của Lạc Nam, Âm Gian cũng có Bất Hủ Thời Đại… hàng loạt Bất Hủ Thần Vật ra đời từ đó.
Càng khiến hắn nghi ngờ chính là, thời điểm Bất Hủ Thời Đại ở Âm Gian mở ra lại trùng khớp với Dương Thế.
Điều này khiến Lạc Nam hoài nghi, Chung Cực Chi Linh và Vị Diện Chi Linh có âm mưu gì đó, đã thống nhất khai mở Bất Hủ Thời Đại… bằng không sao lại có chuyện trùng hợp như vậy?
Thời Đại Bất Hủ ở Dương Thế xuất phát từ Chung Cực Giới, Bất Hủ Thần Vật từ đó mà ra, sau đó bắn đi khắp ngõ ngách toàn hỗn độn.
Bất Hủ Thần Vật ở Âm Gian lại từ tầng 18 xuất hiện, sau đó phân tán khắp các tầng còn lại.
Điều này đồng nghĩa, dù ngươi chỉ là một tiểu tu sĩ tầng dưới chót, vẫn có khả năng đạt được cơ duyên tuyệt thế.
Lạc Nam ngồi giữa rừng bạch cốt, nội tâm lại thán phục sự rộng lớn của vị diện tầng 15 này.
Đã qua không ít thời gian, Xích Nha Hắc Ám của hắn cũng chỉ khám phá được một gốc nhỏ vị diện.
Tuy nói hắn đã áp chế tu vi, nhưng muốn dò xét một đại thế giới chỉ mất vài phút… vị diện này quả thật lớn hơn đại thế giới không chỉ hàng nghìn lần.
Lạc Nam cũng không vội tìm đường vào thẳng tầng 18, ngược lại cảm thấy nên đi một vòng từ tầng một.
Bất Hủ Thần Vật nha, tầng nào cũng có… tầng càng thấp càng dễ dàng đoạt vào tay.
Cần gì chạy đến tầng cao nhất đánh với mấy lão quái vật?
“Vân Tiêu, Đài Trang, Đế Lạc … dùng Thiên Cơ Đạo dò thám khắp Âm Gian!” Lạc Nam cười hắc hắc, phóng xuất các nàng khỏi Linh Giới Châu.
Yến Linh vẫn thăm dò Dương Thế, bất quá có ba vị Bá Phi tinh thông Thiên Cơ Chi Đạo theo cùng là đủ dùng.
Nghĩ đến chạy xuống vị diện tầng một ức hiếp đám tiểu bối, vơ vét Thần Vật cho các lão bà mà không tốn sức là sướng tê người.
“Hiểu ý đồ xấu của chàng rồi!” Tam nữ mỉm cười.
Các nàng động ý niệm, thi triển Thiên Cơ Đạo, thông qua Quy Tắc bắt đầu khuếch tán, hình thành mạng lưới Thiên Cơ.
Đầu tiên là dò thám tầng 15.
RĂNG RẮC…
Nào ngờ Thiên Cơ vừa mới triển khai liền sụp đổ, toàn bộ quy tắc tan thành mảnh vụn.
“Hự!” Ba nữ đau đớn rên lên một tiếng, khoé môi rỉ máu.
“Các nàng có sao không?” Lạc Nam giật mình, đặt tay lên lưng tam nữ, vội vàng đem Vĩnh Sinh Thần Lực và Bất Hủ Thần Hồn truyền vào cơ thể từng người.
“Phu quân, kết cấu Âm Gian khác biệt hoàn toàn so với Dương Thế, Thiên Cơ Chi Đạo của bọn thiếp gặp phải áp chế mãnh liệt…” Đế Lạc ngưng trọng nói:
“Có vẻ như Thiên Cơ Chi Đạo của chúng ta không thể vận dụng ở nơi này.”
“Thử dùng Bá Chủ Quy Tắc, lại kết hợp thêm U Minh Quy Tắc xem sao.” Lạc Nam đề nghị.
Bá Chủ Quy Tắc gia tăng sức mạnh Thiên Cơ Chi Đạo, còn U Minh Quy Tắc sẽ góp phần phù hợp với hoàn cảnh.
“Được, thử lại!” Tam nữ gật đầu.
Lần này Trì Du Điệp cũng xuất hiện, vận dụng U Minh Hồn Cung… đem U Minh Quy Tắc hỗ trợ.
Thiên Cơ Quy Tắc hình thành mạng lưới, một lần nữa khuếch tán…
ẦM!
Không kéo dài được lâu, thuật của các nàng lập tức nổ tung, thiên cơ tán loạn.
“Phốc!” Tứ nữ phun ra một ngụm máu, linh hồn cũng nhận phản phệ nặng nề.
“Không ổn!” Lạc Nam biến sắc, nhanh chóng đỡ các nàng ngồi xuống, cẩn thận hỗ trợ trị thương.
“Rốt cuộc là sai ở đâu?” Chúng nữ đều không lý giải được.
Rõ ràng các nàng đều tinh thông Thiên Cơ, đều có tu vi Bất Hủ, đều có Quy Tắc U Minh để thích ứng hoàn cảnh.
Nhưng dù là thế, vừa dò thám đã thất bại hoàn toàn.
May là thực lực các nàng cường đại, lại có Lạc Nam hộ pháp bên cạnh, phản phệ không quá nghiêm trọng.
“Xem ra chúng ta gặp hạn chế nào đó!” Diệp Đài Trang kiến thức sâu rộng, phán đoán nói:
“Có thể vì chúng ta không phải sinh linh thuộc về Âm Gian, không đủ tư cách tiếp xúc với thiên cơ của nơi này.”
“Nàng nói có đạo lý!” Lạc Nam nhướn mày, Linh của Âm Gian thật sự là sâu không lường được, so với Chung Cực Chi Linh càng khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm.
Lần trước biết được chuyện tồn tại đến từ Âm Gian không thể tiết lộ nội tình ở Dương Thế.
Hiện tại lại nhiều lần dò thám thiên cơ thất bại ở Âm Gian.
Điều này chứng minh, quy tắc Âm Gian so với Dương Thế càng thêm vững vàng, càng thêm hoàn chỉnh.
Dù là Bất Hủ Thần thực lực mạnh mẽ cũng không dễ can thiệp.
Tứ nữ liên thủ đều thất bại, e rằng dù Yến Linh đích thân đến cũng không thay đổi được kết quả.
Xem ra vẫn là đánh giá thấp thế giới chết chóc này… nếu nó thật sự đơn giản như vậy, với thực lực của Cấm Chủ đã không ở lại tận ba vạn năm, còn phải thông qua Giới Bích để trở về.
Nếu đã như vậy, Lạc Nam tạm thời chỉ đành từ bỏ kế hoạch vơ vét Thần Vật…
Ân cần trị thương cho các lão bà đến khi hồi phục, lại để các nàng trở về Linh Giới Châu.
“Chúng ta đi!”
Cưỡi trên lưng Địa Ngục Ngũ Đầu Khuyển, rời khỏi Rừng Bạch Cốt.
…
Xích Nha Hắc Ám vẫn lặng lẽ thăm dò, rốt cuộc có thứ hấp dẫn Lạc Nam.
Nơi này sinh linh nhộn nhịp, đa số đều là những chủng tộc kỳ lạ ở Âm Gian đang tập hợp trên một bãi đất trống.
Giữa bãi đất trống này, một cái vòng xoáy chứa đựng nồng đậm khí tức tử vong và linh hồn…
Từ trong vòng xoáy, thỉnh thoảng sẽ có tàn hồn cấp Siêu Thần bay ra.
Những linh hồn cấp Siêu Thần này dẫn phát một trận kịch chiến của những tộc vây quanh, thay nhau cướp đoạt.
Mà sắc mặt của những Siêu Thần tàn hồn kia đều vô cùng kinh hãi, không thể tin được mình phải đối mặt với cục diện như vậy.
Lạc Nam thỉnh thoảng nghe được, có một luồng tàn hồn siêu thần gào thét:
“Đây là địa ngục sao? Thật sự có địa ngục tồn tại?”
Chỉ là còn chưa kịp dứt câu, hắn đã bị một tên U Minh Đạo Sĩ thu vào trong ống tay áo.
Ngay lập tức, hàng loạt cường giả đuổi giết tên U Minh Đạo Sĩ kia để chiếm đoạt tàn hồn.
Mà U Minh Đạo Sĩ cũng không có ý định ở lại, thi triển thân pháp như quỷ mị, điên cuồng bỏ trốn.
Vừa vặn lão gặp phải Lạc Nam đang đến, liền không chút do dự bay về phía hắn, còn ra vẻ mừng rỡ quát lên:
“Đại ca ngươi đến rồi, mau ở lại đoạn hậu, tiểu đệ đi trước một bước!”
Lạc Nam biểu lộ lạnh lùng, lão cẩu này nhìn ta già lắm sao? Còn mở miệng gọi ta là đại ca?
Rõ ràng muốn tìm dê thế mạng đây mà.
Hắn ngay cả nói cũng lười nói, Dị Nữ dưới thân đã phẫn nộ gầm lên.
Năm cái đầu điên cuồng bắn ra U Minh Ngục Hoả đốt đến lão đạo sĩ.
“Trò mèo!” U Minh Đạo Sĩ biểu lộ khinh thường, U Minh Ngục Hoả là lực lượng dễ thấy nhất ở Âm Gian, cũng có rất nhiều cách khắc chế.
Không hề do dự, hai tay lão kết ấn, đánh ra U Minh Hàn Thuỷ hình thành từng đợt sóng thần, muốn dập tắt U Minh Ngục Hoả rồi rút lui.
XÈO XÈO XÈO…
Thuỷ hoả va chạm, U Minh Ngục Hoả vậy mà thiêu trụi cả một vùng biển, đem U Minh Hàn Thuỷ đốt thành hơi nước bốc lên không ngừng.
“Làm sao có thể?” U Minh Đạo Sĩ hãi hùng, Ngục Hoả đã điên cuồng đốt lấy toàn thân lão.
“AAAAAAAAA…” Lão thê lương gào thét.
Lạc Nam trực tiếp phát động Cấm Kỵ Bá Nhãn, thôn phệ sạch linh hồn tên này, đọc trí nhớ.
Từng luồng ký ức và thông tin tràn vào đầu hắn.
Lão đạo đến chết cũng không hiểu, vì sao U Minh Hàn Thuỷ không khắc được U Minh Ngục Hoả.
Lão đâu biết rằng U Minh Ngục Hoả do Dị Nữ phun ra là ẩn chứa Bá Thần Lực bên trong đó.
Đừng nói lão này chỉ là Siêu Thần, dù là Bất Hủ Thần cũng ăn không tiêu.
Mà ngay khi U Minh Đạo Sĩ hoá thành tro tàn, một luồng lực lượng vô hình vô ảnh từ cơ thể lão bay ra.
Chính là danh ngạch của tầng 15, thứ có thể khiến Thần Đạo đột phá Siêu Thần mà không cần Thế Giới Bản Nguyên.
Lại một trận tranh đoạt điên cuồng, bất kể là Thần Đạo hay Siêu Thần đều làm đủ mọi cách, tìm biện pháp tranh đoạt “lực lượng danh ngạch” này.
Lạc Nam nhíu chặt chân mày quan sát, sự cạnh tranh này khốc liệt hơn Dương Thế quá nhiều.
Bởi lẽ ở Dương Thế, trong một đại thế giới tranh đoạt… tối đa cũng chỉ hàng chục, vài chục vị Thần Đạo đoạt lấy quyền trở thành Giới Chủ mà thôi.
Còn khung cảnh ở trước mắt, đã có vài trăm cường giả đang liều mạng rồi, có cả Siêu Thần tham gia trong đó.
“Phu quân, vòng xoáy đó là gì?” Hi Vũ hiếu kỳ hỏi.
“Gọi là Tử Hoang Môn…” Lạc Nam nói:
“Theo quy luật vận hành của Âm Dương Lưỡng Giới, tu sĩ ở Dương Thế sau khi tử vong, linh hồn tiến nhập Âm Gian sẽ từ những Tử Hoang Môn này mà xuất hiện.”
“Luôn có cường giả, tu sĩ đến từ các nơi rình rập xung quanh Tử Hoang Môn, sẵn sàng ra tay cướp tàn hồn bất cứ lúc nào.”
“Có thể dùng làm tài nguyên tu luyện, có thể biến thành Hồn Nô, có thể biến thành đạo lữ, cũng có thể trở thành đồ vật được đem đi bán…”
“Số phận của tàn hồn sau khi chết, phụ thuộc vào người cướp được nó.”
“Hít, cái chết thật đáng sợ a.” Chúng nữ hít một ngụm lãnh khí.
Chẳng trách vừa rồi xảy ra cảnh tượng như thế…
Bởi vì đây là tầng 15, là tầng có được Siêu Thần Cường Giả… nên theo quy tắc của Âm Gian, những tàn hồn được đến vị diện này đều là Siêu Thần khi còn sống.
Ngược lại những phàm nhân hay Luyện Khí, Trúc Cơ các loại khi tử vong sẽ tiến vào vị diện tầng một.
Mà tàn hồn của Siêu Thần, ở bất cứ nơi nào cũng là vật có giá trị cao nên mới dẫn phát tranh đoạt nảy lửa như vậy.
Chỉ bất quá vừa rồi Lạc Nam thể hiện ra chiến lực cường hãn, nên đám kia mặc dù tranh, cũng không dám đánh đến chỗ hắn.
“Sở dĩ được gọi là Tử Hoang Môn, vì nó là một Tử Môn bỏ hoang, không có ai tiếp nhận.” Lạc Nam nói thêm:
“Một số thế lực, đạo thống hay gia tộc ở Âm Gian đủ cường đại sẽ chiếm đoạt luôn Tử Môn, độc quyền sử dụng toàn bộ tàn hồn người chết xuất hiện từ nơi đó…”
“Có những nội tình cường đại ở Âm Gian nguyện ý thu phục tàn hồn có thiên phú, có bản lĩnh… bồi dưỡng bọn hắn thành cường giả hàng đầu để thu về lợi ích tối đa.”
“Thậm chí một số thế lực sẵn sàng cho tàn hồn đầu thai chuyển thế để thu về Công Đức hoặc Khí Vận, như một loại làm việc thiện vậy.”
“Còn có tương truyền rằng, một số thế lực, đạo thống ở Âm Gian có thủ đoạn sẽ đến Dương Thế trực tiếp dẫn đi tàn hồn người chết, cướp mất ngay từ đầu thì không sợ bị tranh giành.”
“Nói tóm lại, có rất nhiều nguyên nhân cũng như mục đích trong quá trình sinh tử tuần hoàn…”
Chúng nữ nghe như si như say, cảm giác được mở mang tầm mắt.
Nhưng mà sau tất cả đều chứng minh rằng, một ngươi khi vẫn lạc ở Dương Thế đến mức tàn hồn rơi xuống Âm Gian, vậy vận mệnh của ngươi đã không do ngươi quyết định…
Kết cục của ngươi phụ thuộc vào sinh linh ở Âm Gian.
Bởi khi đã tử vong, mất đi nhục thân, mất đi hầu hết thủ đoạn, chỉ còn lại phần nhỏ linh hồn yếu ớt.
Làm gì còn tư cách chống lại một đám sinh linh Âm Gian trạng thái toàn thịnh?
Cái Tử Hoang Môn trước mắt này sở dĩ bỏ hoang, là vì các thế lực, đạo thống xung quanh thực lực sàn sàn, không ai độc chiếm nổi mà thôi.
Kẻ nào dám độc chiếm Tử Hoang Môn này, sẽ trở thành đối tượng bị tất cả thế lực còn lại vây diệt.
Khoé miệng Lạc Nam nhếch lên, chẳng trách cái tên Thợ Săn kia từng nói hắn chính là kẻ thù chung của toàn Âm Gian.
Có thể thấy, bất kể là Tử Môn hay Tử Hoang Môn đều là “mỏ tài nguyên” đúng nghĩa của Âm Gian, được các phương thèm muốn.
Nhưng mà những kẻ ngã xuống trong tay hắn, không bị diệt sạch linh hồn thì chính là bị thôn phệ linh hồn hoặc biến thành U Hồn Nô Lệ.
Ngay cả một tia Tàn Hồn cũng không để lọt…
Chẳng phải khiến “mỏ tài nguyên” của Âm Gian bị tổn thất không ít sao?
Lạc Nam một đường từ hạ giới leo đến Chung Cực Giới, tu sĩ hắn diệt từ nhỏ đến lớn, từ yếu đến mạnh.
Đồng nghĩa đã gây tổn thất cho cả 18 tầng Vị Diện, không để bất cứ một chút tài nguyên nào lọt vào Âm Gian.
Một ngày có bao nhiêu sinh linh chết đi cơ chứ?
Nếu như tổng hợp, thật sự là đếm cũng đếm không nổi…
Những sinh linh này sau khi chết, tàn hồn của chúng là lượng tài nguyên khổng lồ, là vật đại bổ cho toàn bộ nền văn minh của Âm Gian phát triển.
Thử nghĩ nếu tất cả tu sĩ ở Dương Thế đều làm như Lạc Nam, vậy Âm Gian chẳng phải thất thu rồi?
Vị Diện Chi Linh không hận những kẻ giống hắn mới là chuyện lạ…




Bình luận chương 3658
Chia sẻ cảm nhận về chương 3658 “KẾT CỤC SAU KHI CHẾT!”