← Chương 3628Cuối cùng
BÁ CHỦ – CẤM CHỦ – MINH CHỦ
Một khung cảnh điên rồi diễn ra…
Nếu trước đó Trấn Cực Liên Minh xuất hiện với số lượng Bất Hủ Thần đông đảo, Cấm Khu với sự cường thế của Cấm Chủ trong cách hàng lâm…
Thì hiện tại, lồng ngực của toàn bộ thế lực và sinh linh đang có mặt đều đang đập cực mạnh.
18 con Hoàng Vũ Bá Long dũng mãnh tuyệt luân, thân thể chúng nó như chứa đựng vũ trụ, lưng đeo pháo như trang bị Bất Hủ Thần Binh, táo bạo lôi kéo Bá Chủ Chi Thành hùng vĩ và khí phách.
Bất Hủ Thần đã xuất hiện nhiều, nhưng có thể dùng 18 tôn Long Tộc cấp Bất Hủ kéo thành thì chính là độc nhất vô nhị.
Dù là Cấm Khu hay Trấn Cực Liên Minh cũng không có thủ đoạn kinh hãi thế tục như thế.
Trên đại thành mây trắng lượn lờ, một vị nam nhân tuấn mỹ vô song đang lười biếng nằm gối đầu lên đùi của nhân vật đứng đầu Đại Mạc hiện nay – Sa Lệ Ti.
Xung quanh hắn là bốn vị nữ tử toả ra Bất Hủ Kiếm Khí đang nắn vai bóp chân, ngồi bên cạnh có nhân vật tinh thông quy tắc hàng đầu Chung Cực – Vạn Đạo Thần Chủ ân cần đút từng viên trái cây vào miệng.
Đáng nói hơn chính là, trên khắp toà đại thành này, đâu đâu cũng là những bóng hình tuyệt sắc, mỗi người mỗi vẽ, khuynh quốc khuynh thành, tuyệt đại phong hoa…
Tuỳ tiện chọn ra một vị, đều là bậc giai nhân vạn dặm có một.
Càng đáng sợ chính là, số lượng khí tức Bất Hủ Thần đang toả ra từ Bá Chủ Chi Thành cũng có hơn một trăm.
Thiên địa tĩnh lặng vào thời khắc này, chỉ còn tiếng đạp không dữ dội của Hoàng Vũ Bá Long, chỉ còn tiếng long ngâm kiệt ngạo bất tuần như lôi đình phích lịch.
Bất Hủ Bá Chủ hai mắt khép hờ, tận tình thưởng thức chư vị nữ Bất Hủ Thần hầu hạ…
Cảnh tượng như thế này, khiến tất cả cảm thấy hoang đường, khó tin, như lạc vào mộng cảnh.
Nhưng tất cả đều hiểu rằng, đây chính là sự thật.
Nam nhân đó, thật sự đã đạt đến cấp độ đỉnh cao nhất của thế giới này.
“Tỷ phu, tỷ tỷ… cũng quá ngầu đi!” Đám người Vương Ưng, Côn Hoàng, Băng Dũng nhiệt huyết sôi trào.
“Đây chính là Bá Chủ của chúng ta.” Hỗn Thế Tứ Hầu ngạo nghễ thầm nghĩ.
“Lão đại đúng là hình mẫu lý tưởng cho nam nhân trong thiên hạ, Trư Gia còn phải học hỏi nhiều.” Nam tử mập đen tâm phục khẩu phục.
“Không sai, đây chính là nam nhân mẫu mực!” Bọ Hung liên tục gật đầu tán thành.
“Muội muội đã là Bất Hủ rồi, gả cho đúng người… đã đi trước vi huynh một bước.” Nhật Linh nhìn thân ảnh kiêu kỳ của Bùi Linh Hi trên tầng mây, nội tâm vô cùng mãn nguyện.
Lại không để ý hai vị lão ca của mình cũng đang biểu lộ tự hào.
Tuy rằng nữ nhi nhà mình còn chưa đột phá, nhưng đi theo nam nhân như vậy, Bất Hủ Thần chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Đủ loại cảm xúc, suy nghĩ, phản ứng khác nhau diễn ra trong đầu từng tu sĩ…
Mãi đến khi Bá Chủ Chi Thành giáng xuống hòn đảo đại biểu cho Bá Việt Tông, Hoàng Vũ Bá Long sừng sững trấn giữ xung quanh đại thành, toàn trường mới có thể lấy lại tinh thần, thoát khỏi mạch suy nghĩ.
Ý đồ ra đòn phủ đầu của Trấn Cực Liên Minh, bị Bá Việt Tông hung hăng giẫm ở dưới chân rồi.
Mà Bất Hủ Bá Chủ từ đầu đến cuối, ngay cả mí mắt cũng không mở, vẫn lười biếng nằm trong lòng mỹ nhân.
Nếu không phải khí tức Bất Hủ của Bá Việt Tông vẫn ít hơn Trấn Cực Liên Minh một chút, e rằng hôm nay Bá Việt Tông mới là thế lực mạnh nhất.
Đương nhiên nếu tam phương giao chiến, ai mạnh ai yếu vẫn khó mà nói.
Bởi lẽ nhìn qua tuy rằng số cường giả đỉnh cấp của Cấm Khu không nhiều, nhưng số lượng Bất Hủ Thần Vật mà bọn họ sở hữu không hề thua kém, chẳng qua chỉ là các Cấm Lão mỗi người sở hữu ít nhất cũng là ba kiện Thần Vật.
Nếu như đem Thần Vật trong tay Cấm Lão tách ra để các Siêu Thần mỗi người nhận một kiện mà đột phá Bất Hủ, số lượng Bất Hủ Thần sẽ nhảy vọt mà thôi.
Quan Phó Cấm cảm nhận được Huyết Thế Thần Quan đã thuộc về Huyết Yêu Cơ, trong lòng nổi lên địch ý, lạnh lẽo nhìn Lạc Nam nói:
“Hừ, giả thần giả quỷ!”
“Bại tướng dưới tay, lại dám bất kính với baba của ta?” Tiểu Thiên Ý khinh miệt lên tiếng:
“Ngươi có tư cách đó sao?”
“Ngươi!” Quan Phó Cấm giận đến nghiến răng, quả thật lần trước nếu không nhờ một côn của Cấm Chủ trợ giúp, e rằng hắn đã nằm lại Đấu Trường Tuyên Cổ của đối phương rồi.
Lời của Tiểu Thiên Ý càng khiến nhiệt huyết sôi sục…
Từ khi thành lập đến nay, các cường giả hàng đầu đều hiểu bên cạnh Cấm Chủ có hai cánh tay đắc lực là hai vị Phó Cấm Chủ.
Hai vị Phó Cấm Chủ này không cần Cấm Chủ ra mặt, vẫn đủ thực lực và thủ đoạn để vận hành toàn Cấm Khu, chủ trì đại cục.
Nhưng trận chiến gần nhất đã chứng minh rằng, hai vị Phó Cấm Chủ không chiếm nổi bất cứ ưu thế nào trước hai vị Bá Việt Công Chúa là Lạc Kỳ Nam và Lạc Thiên Ý.
Điều này càng củng cố địa vị vô thượng của Bá Việt Tông, khiến không một ai dám có chút khinh nhờn.
“Các vị, mời lên!”
Bất Hủ Bá Hậu – Thần Huyền Huân đứng trên trường thành, hướng về phía Hư Không Cổ Tộc, Băng Nguyên Cung, Tây Cực, Đông Cực Hải các phương lên tiếng.
Chỉ chờ có thế, những thế lực Bất Hủ dưới trướng Bá Việt Tông lập tức bay lên đảo.
Bọn họ bùng phát khí thế, số lượng Bất Hủ Thần giờ đây của Bá Đảo đã vượt qua Cực Đảo một ít rồi.
“Đồ vô dụng, làm mất mặt chúng ta!” Hai trong số Tứ Cổ Chi Linh, Tây Hổ và Nam Phượng nhìn Đông Hải Long Tổ biểu lộ bất mãn.
Đều là Cổ Chi Linh của thế giới này, nhưng thay vì toàn tâm toàn ý tu luyện, tăng cường thực lực như Bắc Huyền, Tây Hổ hay Nam Phượng… thì Đông Hải Long Tổ lại lựa chọn thành lập Đông Long Cung, phát triển thế lực kinh doanh quy mô toàn biển cả.
Điều này dẫn đến chiến lực của Đông Hải Long Tổ bị trì trệ, đến mức trở thành kẻ yếu nhất trong Tứ Cổ Chi Linh, giờ phải làm thuộc hạ của Lạc Nam.
Nam Phượng và Tây Hổ cảm thấy đây chính là sỉ nhục, đường đường là Tứ Cổ Chi Linh, là nhóm sinh linh đầu tiên được Chung Cực Giới sinh ra, tạo sao lại phải phục tùng một tên hậu bối?
Con rồng già này còn dẫn theo cả Đông Cực Hải quy thuận nữa cơ đấy…
Đối với thái độ của Tây Hổ và Nam Phượng, Đông Hải Long Tổ sắc mặt bình thản, không thèm đáp lời.
Tuy đều là Tứ Cổ Chi Linh, nhưng mỗi loài đều có bản tính khác nhau, không ai giống ai.
Trong đó Long Tộc là mang “Dục” cường liệt nhất, nếu như không được đáp ứng, e rằng ngay cả tâm cảnh bình tĩnh để tu luyện cũng không có được.
Mà Đông Hải Long Tổ lại có trách nhiệm, vì dục mà sinh ra các thế hệ sau, đương nhiên sẽ không thể bỏ mặc bọn chúng.
Thế nên lão mới thành lập nên Đông Long Cung, để hậu bối của mình có được một mái nhà, đồng thời nhận thấy Đông Cực Hải rộng lớn nhưng vấn đề giao thương vô cùng khó khăn, vì vậy quyết định dùng Đông Long Cung để kinh doanh thương hội trên biển.
Kết quả chứng minh, tuy rằng chiến lực của Đông Hải Long Tổ không mạnh bằng ba vị kia, nhưng lão có con cháu đầy đàn, có được Đông Long Cung.
Còn Bắc Huyền, Nam Phượng hay Tây Hổ… chiến lực dù mạnh hơn, nhưng luôn độc lai độc vãng, ngay cả hậu bối trực hệ cũng không có.
Đông Hải Long Tổ không hề hối hận vì quyết định của mình, cũng rất hài lòng với kết quả này.
Hiện tại lão tiếp quản cả Đông Cực Hải và Đông Bắc, còn có không ít cường giả đi cùng đầu quân cho Bá Việt Tông, thể hiện nội tình tông môn vượt trội so với Trấn Cực Liên Minh.
Nhưng mà chưa kéo dài được lâu, cao tầng của Trấn Cực Liên Minh cũng truyền âm ra lệnh.
Các nội tình của Bắc Cực, Tây Bắc không chịu thua kém, dịch không lên Cực Đảo.
Trong nháy mắt, Trấn Cực Liên Minh lại chiếm ưu thế.
Càn khôn im hơi lặng tiếng, bầu không khí đè nén đến đỉnh điểm, dường như tam phương có thể tranh bá bất cứ lúc nào.
Nếu thật sự nổ ra đại chiến, e rằng Chung Cực Giới sẽ bước vào thời kỳ tận thế.
“Hoan nghênh Cấm Khu, Bá Việt Tông và toàn thể chư vị đạo hữu đại giá quang lâm!” Thanh âm trầm thấp của Bắc Huyền vang lên.
Lão là người có danh tiếng, có địa vị ở Chung Cực Giới, lời nói rất có trọng lượng.
So với các nhân vật khác của Trấn Cực Liên Minh, tuy rằng vẫn có những tồn tại hùng mạnh, nhưng vì lánh đời, ẩn thế quá lâu, chưa chắc có uy vọng bằng Bắc Huyền.
“Hôm nay tổ chức Lập Minh Đại Hội, tuyên bố chính thức về sự thành lập của Trấn Cực Liên Minh nhằm duy trì cục diện yên bình, tạo ra trang sử huy hoàng của Chung Cực Giới.” Bắc Huyền tiếp tục nâng cao giọng:
“Mời Minh Chủ phát biểu!”
Lời này vừa ra, toàn trường lại một phen xôn xao…
Trấn Cực Liên Minh này có những lão quái như Bắc Huyền, có hàng trăm nội tình Bất Hủ tập hợp với nhau…
Tuy rằng vô cùng đáng sợ, nhưng để tìm ra một nhân vật đứng đầu, có đủ bản lĩnh và thực lực phục chúng cũng không hề dễ dàng.
Có thể trở thành Minh Chủ của Trấn Cực Liên Minh, vị này sẽ mạnh đến mức nào?
Cường giả của Trấn Cực Liên Minh tách sang hai bên, để lộ một nhân vật đứng giữa.
Chỉ thấy đây là một nữ Bất Hủ Thần diện mạo bình thường không có gì nổi trội, khí thế trên người cũng vô cùng nhạt nhoà.
Ngay từ đầu khi đứng cùng, không ai chú ý đến nàng ta vì không có gì để thu hút.
Ấy thế mà, đây lại là Trấn Cực Minh Chủ sao?
Vị Minh Chủ này hờ hững trước thái độ dò xét của tất cả, chậm rãi bước lên, mở miệng:
“Trấn Cực Liên Minh lập xuống là thuận theo ý trời, cùng với Giới Linh có cùng mục đích.”
“Giới Linh vì e ngại Cấm Chủ và Bá Chủ chiến đấu sẽ tạo nên hậu quả khôn lường, nên đã dịch chuyển hai vị đến nơi khác nhằm đảm bảo sự an toàn của Chung Cực Giới.”
“Tuy nhiên Chung Cực Chi Linh không thể cứ mãi ra tay can thiệp, nhất là khi ân oán giữa Bá Việt Tông cùng Cấm Khu đã khó hoà giải.”
“Trấn Cực Liên Minh cũng vì vậy mà ra đời, chúng ta xin thề dù phải trả bất cứ giá nào, cũng phải ngăn Cấm Khu và Bá Việt Tông phát động đại chiến.”
Đối với những tuyên bố này, đại đa số người vẫn chưa có nhận thức về sự uy hiếp của Âm Gian, chỉ cho rằng đây là không muốn Lưỡng Long Tranh Bá, khiến Chung Cực Giới bị tổn thương, thuần tuý chỉ muốn bảo vệ thế giới.
Dù sao thì tu sĩ đủ tư cách biết đến Âm Gian không có nhiều…
Thậm chí dù là Lạc Nam ngày trước, cũng chẳng biết Âm Gian tồn tại.
“Nếu bổn toạ vẫn kiên quyết muốn đánh thì sao?” Cấm Chủ nhàn nhạt lên tiếng.
Không ít người đổ mồ hôi lạnh, Cấm Chủ này không phải kẻ dễ chịu uy hiếp, hắn dám nói dám làm.
“Các vị đánh, chúng ta sẽ ngăn cản.” Trấn Cực Minh Chủ bình tĩnh đáp:
“Mà ngăn cản thì có rất nhiều biện pháp, chẳng hạn đợi hai bên các vị lưỡng bại câu thương, Trấn Cực Liên Minh mới đứng ra dọn dẹp sạch sẽ, trả lại tương lai mới cho thế giới này.”
“Có chút thú vị.” Cấm Chủ nhếch miệng.
“Đã không thắc mắc, bổn Minh Chủ tiếp tục!” Trấn Cực Minh Chủ lãnh đạm tuyên bố:
“Các đại khu, các thế lực, các tu sĩ trung lập… tuỳ thời có thể gia nhập Trấn Cực Liên Minh.”
“Mục đích trước mắt của liên minh, chính là được sự ủng hộ và gia nhập của đại khu Nam Cực, Tây Nam các vị…”
Lạc Nam không nói câu nào, trong lúc ăn thần quả được Vân Tiêu đút đến, không quên nghịch ngợm mút nhẹ đầu ngón tay của nàng.
“Phu quân, thoải mái không?” Kiếp Thiền, Kiếp Nhược mấy nữ xoa bóp hỏi.
“Quá tuyệt vời, Lệ Ti lại còn thơm!” Lạc Nam cảm thán không thôi, tận hưởng trên đôi đùi đẹp của Đại Mạc Nữ Hoàng.
Sự uy nghiêm và đè nén ở đại lễ bị sự tuỳ ý của tên này phá hỏng mất… không ít cường giả Cấm Khu và cả Trấn Cực Liên Minh đều loé lên lửa giận.
Lạc Nam lười quan tâm, hắn nỗ lực bước đi trên hành trình này đến ngày hôm nay chính là để tuỳ tâm sở dục.
Có mỹ nhân bên cạnh bầu bạn, sao lại không hưởng thụ chứ?
Dù sao cũng chưa có chiến đấu, nghiêm túc làm được gì?
“Phu quân, chẳng phải chàng nói sẽ cầu hôn sao?” Yên Nhược Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Đài Trang đứng trong hàng ngũ cường giả Tây Cực, truyền âm nói:
“Đây là cơ hội tốt, nếu cầu hôn vào lúc này, dù là Cấm Khu hay Trấn Cực Liên Minh đều trở thành vật làm nền cho chàng.”
“Đúng thế, đây là thời cơ tuyệt vời!” Tuế Nguyệt cũng tán thành.
Để Cấm Khu, Trấn Cực Liên Minh và toàn thiên hạ chứng kiến cảnh cầu hôn, đây mới là lịch sử độc đáo nhất, sẽ lưu truyền vĩnh viễn.
Lạc Nam cười cười, thần thần bí bí nói:
“Vốn ta cũng định làm như các nàng nói, nhưng chúng ta vẫn còn một đợt khách chưa đến, kiên nhẫn chờ bọn chúng vậy.”
“Khách nào?” Mấy nữ tròn xoe mắt.
Yến Linh nghe vậy bấm vài đốt ngón tay suy tính, ánh mắt ngưng tụ…
Mà sở hữu Bất Hủ Thần Vật có khả năng câu thông lưỡng giới, Trì Du Điệp, Sở Y và Sở Miên cũng bắt đầu cảm nhận được vài đợt dao động.
Âm Gian chư thần… đang đến rồi!




Bình luận chương 3629
Chia sẻ cảm nhận về chương 3629 “BÁ CHỦ – CẤM CHỦ – MINH CHỦ”