HỘI TỤ ĐỈNH CAO!
Kể từ Bất Hủ Thời Đại bắt đầu đến nay, Lập Minh Đại Lễ là sự kiện lớn nhất Chung Cực Giới, tính chất so với ngày đại lễ Khai Tông Lập Phái của Bá Việt Tông còn trọng đại hơn nhiều.
Bởi lẽ Bá Việt Tông tuy rằng thanh thế kinh người, nhưng dù sao cũng là một thế lực duy nhất.
Trong khi đó, Lập Minh Đại Lễ lại là liên minh của hàng trăm nội tình Bất Hủ có nội tình lâu đời, còn được những lão quái vật như Tứ Cổ Chi Linh góp mặt.
Bất kể là địa vị hay quy mô, Lập Minh Đại Lễ đều mang tính lịch sử đứng đầu, thu hút sự chú ý của vô số tu sĩ và cường giả góp mặt.
Được tổ chức ngay tại Bắc Cực, lễ trường là cả một đại khu vực.
Chỉ cần đặt chân vào Bắc Cực, là có thể dễ dàng nhìn thấy ba hòn đảo khổng lồ mênh mông đang trôi nổi trên không trung, tạo thành thế ba chân.
Cả ba hòn đảo đều là Bất Hủ Thần Vật hoá thành, toả ra uy thế kinh thiên động địa.
Trên mỗi hòn đảo, lại được cắm một lá cờ cao khác nhau.
Lá cờ đại biểu cho Cấm Khu đỏ rực như máu, lá cờ đại biểu cho Bá Việt Tông có màu đồng cổ kính uy nghiêm, lá cờ đại biểu cho Trấn Cực Liên Minh lại mang màu sắc hỗn loạn như chứa đựng cả thế giới bên trong đó.
Hiển nhiên ba hòn đảo này, chính là nơi để ba phương mạnh nhất Chung Cực Giới dự lễ, toạ lạc ngay giữa trung tâm của Bắc Cực.
Còn các thế lực trung lập hay Siêu Thần trở xuống, chỉ có thể ngồi ở quảng trường xung quanh phía dưới, thấp hơn ba hòn đảo.
Đối với cách sắp xếp này, không ai dám dị nghị.
Thế giới này thực lực vi tôn, nếu ngươi muốn được xem trọng, được ngồi ở vị trí cao hơn, ngươi buộc phải có được thực lực sánh ngang một trong ba phương hùng chủ đó.
Thậm chí để hiển lộ uy thế của mình, Trấn Cực Liên Minh còn miễn phí lập ra hàng loạt Truyền Tống Trận cao cấp để tu sĩ các nơi khác có thể đến tham dự.
Bởi lẽ Chung Cực Giới quá mức to lớn, nếu không có Truyền Tống Trận, dù là Siêu Thần muốn di chuyển qua lại giữa các đại khu cũng sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức.
Lúc này, tu sĩ đến từ khắp thế giới vẫn đang ùn ùn kéo về.
Ba hòn đảo treo trên cao vẫn còn trống rỗng…
Hiển nhiên những nhân vật chính của Đại Lễ vẫn chưa xuất hiện.
Thời gian dần trôi, nội tình do Trấn Cực Liên Minh phơi bày ra càng khiến thế gian kinh sợ.
Chỉ thấy trải rộng khắp địa bàn là hàng chục loại Mệnh Thiên Nguyên Chủng quý giá.
Các loại hoàn cảnh tu luyện cấp cao do Bất Hủ Thần Vật tạo thành.
Đệ tử, đại quân, cường giả đến từ đủ các chủng tộc toạ trấn ở mọi nơi, mỗi người đều nhất trí mặc đồng phục như Đế Bào của Trấn Cực Liên Minh, ngẩng đầu ưởn ngực.
Chỉ riêng quân đội đã có vài chục nhánh, số lượng lên đến hàng tỷ, thực lực yếu nhất cũng là Thiên Đạo Cảnh.
Đây là Trấn Cực Thần Quân, là đại quân do quân đội của hàng trăm nội tình Bất Hủ hợp thành, có thể không dữ dội sao?
Càng đáng nói hơn, Trấn Cực Liên Minh còn đem những bí cảnh, hiểm địa, tiểu thế giới, càn khôn… mà trước đây bọn hắn lánh đời đều triệu hoán ra, dung hợp thẳng vào phía Bắc Cực.
Điều này dẫn đến phạm vi lãnh thổ của phía Bắc Chung Cực đã không hề thua gì so với vùng trung tâm thế giới như Cấm Khu nữa.
Theo tu sĩ xuất hiện càng ngày càng nhiều, Hỗn Độn có 3000 Đại Thế Giới ứng với 3000 vị Siêu Thần.
Mà ở hiện trường giờ phút này, đã có hơn 2000 vị Siêu Thần góp mặt.
Qua đó có thể thấy, quy mô của Lập Minh Đại Lễ khủng bố đến mức nào.
Nhìn khắp bốn phương tám hướng, đâu đâu cũng có khí tức cường đại giáng lâm với đủ loại phương thức khác nhau.
Có nhân vật độn thổ, có nhân vật xé rách không gian, có người cưỡi toạ kỵ, cũng có không ít ngồi trên pháp bảo phi hành.
Trước sự kiện trọng đại như vậy, chỉ cần không phải đang có đại sự quấn thân hay chưa nắm được tin tức, hầu hết tu sĩ đều hy vọng được tận mắt chứng kiến trang sử mới.
Chung Cực Giới từ một cục diện hỗn loạn trở thành Tam Hùng Tranh Phong, cũng là đặc sắc vô luân, là cột móc quan trọng trong lịch sử.
Giữa dòng cường giả tấp nập, một nhóm Hầu Tộc hăng hái xông ra khỏi Hỗn Thế Di Tích cổ xưa.
Bọn chúng gồm có bốn con khỉ uy dũng bất phàm, phong thái vô song, thu hút sự chú ý của không ít Ngự Thú Sư và các phương cường giả.
Nhân vật ở đây ai cũng có kiến thức không tồi, đương nhiên nhận ra bốn vị Hầu Tộc này đều có huyết mạch cường đại, là Hỗn Thế Tứ Hầu cực kỳ hy hữu, phải gặp thời thế loạn lạc mới có thể xuất thế.
Mặc dù đã có Ngự Thú Sư thèm thuồng, nhưng bốn con khỉ này đều là Siêu Thần cường giả, nếu liên thủ e rằng có thể vô địch dưới Bất Hủ Thần, không dễ trêu chọc.
Ở một hướng khác, một tên nam tử mập mạp có làn da ngăm đen, cả người cởi trần, chỉ mặc độc nhất một cái quần lót màu hồng phấn nghênh ngang đi giữa đường bất chấp vô số ánh mắt kỳ thị và khinh bỉ.
Nam tử vừa đen vừa mập mặc kệ người khác đánh giá mình, hai mắt đảo liên tục ngắm nghía các vị Thiên Nữ, Thần Nữ, Tiểu Thư, Công Chúa đến từ các phương thế lực, miệng chảy nước bọt ròng ròng:
“Trời ạ, khắp nơi đều là hàng cực phẩm, có thể bành trướng bộ sưu tập của bổn đại gia!”
“Con heo khốn kiếp, ngươi mặc y phục cho hẳn hoi vào, đừng để có Bất Hủ Thần nào đó nhìn ngươi chướng mắt mà vung tay đập chết.” Một con bọ nhỏ nằm trên vai tên mập mở miệng cảnh cáo.
“Ngươi thì biết cái gì?” Nam tử đen mập ngạo nghễ nói:
“Đây là phong cách, ai sợ thì đi về!”
Cùng lúc đó, có nhóm thần bí nhân khoác áo choàng, che đậy từ đầu đến chân cũng đang cất bước.
Một kẻ ngẩng đầu nhìn khí thế của Trấn Cực Liên Minh từ xa, truyền âm nói:
“Liên Minh này có uy hiếp không nhỏ với lão đại, với thiên phú của chúng ta, hay là tìm cách trà trộn vào trong đó nằm vùng, làm nội gián?”
“Ý tưởng này của Trần Giang không tệ.” Băng Dũng gật gù:
“Nếu Trấn Cực Liên Minh có ý định chiêu mộ Siêu Thần, chúng ta có thể thử xem!”
“Chờ tập hợp đầy đủ các huynh đệ, thử sức một phen.” Long Ngạo Thế truyền âm.
“Ta tán thành!” Côn Hoàng, Cự A Man đám người nhất trí.
Từ Tây Bắc di chuyển qua, lại có một nhóm ba người đang truyền âm trao đổi:
“Nhật Linh đạo hữu, lần này may mà có ngươi tương trợ, bằng không hai lão già chúng ta đã khó thoát kiếp rồi.”
“Tính cách của chúng ta rất hợp nhau, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm.” Một nam tử ngũ quan đoan chính, cũng là Nhật Linh gật đầu nói:
“Lần này ở trong bí cảnh, có thể nhận thức hai vị là vinh hạnh của ta.”
“Lời khách khí không cần nói nhiều.” Hai người kia nghiêm mặt đáp:
“Từ giờ ngươi chính là huynh đệ sinh tử của Thần Giới Chi Chủ và Linh Giới Chi Chủ chúng ta.”
“Haha, sảng khoái!” Nhật Linh bật cười:
“Vậy hai vị chính là lão ca của ta.”
“Rất tốt!” Thần Giới Chi Chủ cùng Linh Giới Chi Chủ hài lòng gật đầu.
“Mục tiêu của ba huynh đệ chúng ta là truy cầu Bất Hủ Thần Vật.” Nhật Linh tiếp tục nói:
“Tuy nhiên với cục diện Chung Cực Giới hiện nay, nếu ngày sau thật sự đột phá Bất Hủ… e rằng cũng phải chọn phe, đến lúc đó tiểu đệ muốn tiến cử hai vị lão ca gia nhập Bá Việt Tông, các vị cảm thấy thế nào?”
“Ồ? Lão đệ cũng cảm thấy vậy sao?” Hai vị Giới Chủ ánh mắt toả sáng:
“Xem ra chúng ta lại có cùng chí hướng rồi, chỉ là không biết vì sao lão đệ lại muốn gia nhập Bá Việt Tông?”
“Có hảo cảm với vị Bá Chủ kia mà thôi.” Nhật Linh khiêm nhường đáp:
“Còn hai vị lão ca thì sao? Nguyên nhân gì chọn gia nhập Bá Việt Tông?”
“Chúng ta cũng có chút hảo cảm với Bá Chủ.” Hai vị Giới Chủ vuốt râu mỉm cười.
Nói xong, ba người nhìn nhau cười to, chỉ hận gặp nhau quá muộn.
ẦM ẦM ẦM…
Rốt cuộc có khí tức Bất Hủ Thần lần lượt giáng lâm.
Bất Hủ Thần của Bắc Cực, Tây Bắc, Tây Cực, Tây Nam, Nam Cực, Đông Cực Hải các loại… hình thành từng nhóm ngự không mà đến.
Trong đó Bất Hủ Thần của Tây Cực do Thái Cổ Viện Trưởng dẫn đầu, Bất Hủ Thần của Đông Cực Hải và Đông Bắc do Đông Hải Long Tổ dẫn đầu… lần lượt hạ xuống bên dưới một trong ba hòn đảo.
Bọn họ chưa đặt chân lên đảo, ai cũng biết đây đều là đại khu liên minh với Bá Việt Tông, bọn họ đang chờ vị kia xuất hiện.
Nhưng dù là vậy, khi chứng kiến vài chục vị Bất Hủ Thần giáng lâm, toàn trường vẫn vô cùng kính ngưỡng.
ĐÙNG!
Càn khôn bỗng nhiên chấn động, một trong ba hòn đảo chợt toả sáng chói mắt.
Đó là Cực Đảo, hòn đảo mang lá cờ biểu tượng của Trấn Cực Liên Minh.
Ánh sáng xông thẳng cửu thiên, che đậy tất cả mọi ánh mắt…
Trong luồng sáng này, có cảm giác như được dung hợp từ hàng trăm khí tức Bất Hủ kết thành.
Ánh sáng đến nhanh và đi cũng nhanh…
Khi thần quang tan rã, cả thế giới như rơi vào tĩnh lặng, trái tim trong ngực suýt chút nhảy ra.
Quả thật là hơn một trăm vị Bất Hủ Thần sừng sững mà đứng, ngạo thị càn khôn.
Dù không toả ra bất cứ một tia khí tức nào, vẫn có thể khiến vô vàn sinh linh nín thở, áp lực đè nặng như thái sơn trên vai, ngay cả thở cũng không thở nổi.
“Muốn ra đòn phủ đầu đây mà…” Thái Cổ Viện Trưởng và Đông Hải Long Tổ liếc nhau.
Trấn Cực Liên Minh xuất hiện đầu tiên, hơn nữa vừa ra chính là hàng trăm vị Bất Hủ Thần.
Đây rõ ràng là muốn chấn kinh thiên hạ, để Bá Việt Tông và Cấm Khu dù sau đó có giáng lâm dữ dội đến mức nào, cũng sẽ trở nên yếu kém hơn.
Bởi lẽ so với Trấn Cực Liên Minh, số lượng Bất Hủ Thần của hai phương kia quả thật ít hơn.
Không thể không thừa nhận, ý đồ của Trấn Cực Liên Minh đã thành công.
Bằng vào từng ấy Bất Hủ Thần, bất cứ trận hình nào cũng phải thua kém mà thôi.
Đúng lúc này, cuồn cuộn mây đen kéo về, nhật nguyệt ảm đạm thất sắc, phong vân biến chuyển.
Dị tượng đáng sợ liền thu hút sự chú ý của toàn trường.
Cả vùng trời bỗng hoá thành một bàn cờ khổng lồ, từng quân cờ trắng đen như có bàn tay vô hình đặt xuống.
Khi mỗi quân cờ hạ xuống, không khí bị đè nén… từng quân cờ hoá thân thành từng vị Cấm Thần.
Xem Bất Hủ Thần như cờ trong tay, lần lượt đặt vào hòn đảo đại diện cho Cấm Khu.
Khi tất cả quân cờ Cấm Thần đều hạ xuống, một hư ảnh khổng lồ hiện ra giữa thiên không.
Hư ảnh cự đại của Cấm Chủ tiếp tục hạ cờ, nhưng lần này mỗi quân cờ là một vị Cấm Lão.
Cho đến cuối cùng, khi hai quân “Vua” trong bàn cờ được hạ xuống, lại thình lình chính là hai vị Phó Cấm Chủ.
Quan Phó Cấm cùng Tiếu Lệ Phó Cấm cũng chỉ là quân cờ trên bàn cờ vĩ đại này.
Toàn trường vẫn đang thất thần, bàn cờ rốt cuộc tán đi, người chơi cờ như thần minh xé rách thiên địa bước ra, từng chút thu nhỏ lại, đặt chân vào trên đảo.
Không ai khác chính là Cấm Chủ!
Một màn xuất hiện này quá mức kinh hãi thế tục, khiến lòng người máu huyết sục sôi.
Cấm Khu tuy số lượng cường giả ít hơn nhiều so với Trấn Cực Liên Minh.
Nhưng với Cấm Chủ đứng ở tuyến đầu, tà áo choàng tung bay, Hỗn Mang Vạn Đạo gào thét, hai vị Phó Cấm như hai cánh tay trái phải đứng ở hai bên, phía sau là tất cả Cấm Lão xếp thành hàng ngang, dưới mỗi Cấm Lão lại có năm Cấm Thần quy tụ.
Khí thế này, hoàn toàn không hề yếu hơn Trấn Cực Liên Minh.
“Bá Chủ vẫn chưa đến sao?” Cấm Chủ nở nụ cười:
“Chẳng lẽ trọng thương chưa về?”
“Hít!”
Lời này vừa ra, toàn bộ sinh linh, cường giả cùng hít một ngụm khí lạnh.
Trận chiến giữa Cấm Chủ và Bá Chủ tuy rằng không công khai, nhưng cũng chẳng phải bí mật gì to lớn…
Dựa vào lời nói của Cấm Chủ, chẳng lẽ Bá Chủ đã trọng thương rất nặng trong trận chiến đó?
Vậy chẳng lẽ thực lực của Bá Chủ không bằng Cấm Chủ rồi?
Nếu là vậy, đây chẳng phải thời cơ tốt nhất để thôn tính Bá Việt Tông hay sao?
Sắc mặt Diệp Đài Trang ẩn sau mặt nạ trở nên lạnh lẽo, trước đó nàng đã tính toán cùng Yến Linh, nam nhân kia chắc chắn có thể gặp dữ hoá lành.
Nhưng nàng cũng không biết hắn đã trở về hay chưa…
Sự kiện đặc sắc như vậy, làm sao có thể vắng hắn được chứ?
Những người khác như Nhật Linh, hai vị Giới Chủ, bốn con khỉ… không có được bản lĩnh như Diệp Đài Trang, nghe xong lời của Cấm Chủ, trong lòng vẫn nhịn không được mà cảm thấy lo lắng.
Bất quá nghĩ đến những kỳ tích của người nam nhân kia, bọn hắn liền bình tĩnh trở lại, trong lòng dâng lên sự tự tin mãnh liệt.
Dù là Cấm Chủ, cũng không thể áp chế được hắn.
Vừa nghĩ đến đây, bên tai bỗng nhiên nổ tung như sấm.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Long khiếu cửu thiên, kiệt ngạo bất tuần.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từng bước nặng nề và dồn dập như đạp phá thời không.
Khoảnh khắc này, vạn cổ chấn động!




Bình luận chương 3628
Chia sẻ cảm nhận về chương 3628 “HỘI TỤ ĐỈNH CAO!”