Truyện Bến Trăng - Hỷ Phúc kể về cuộc sống đầy thách thức và những mâu thuẫn trong tình yêu của nhân vật Đường Nguyệt Thư. Nàng là một cô gái phản nghịch, không theo những con đường đã được định sẵn mà chọn cho mình một hành trình khác – du học tại Paris. Dù gia đình đã chuẩn bị sẵn cho cô một cuộc sống sung túc và quyền quý, nhưng nàng vẫn quyết tâm bước ra khỏi vòng tay bao bọc để tìm kiếm sự độc lập và trưởng thành. Sự ra đi này không chỉ biến cuộc đời của Đường Nguyệt Thư thành một cuộc phiêu lưu mới mà còn mở ra những cuộc gặp gỡ bất ngờ của định mệnh. Mùa đông ở Paris, giữa những cơn gió lạnh lẽo và tuyết rơi tán loạn, Đường Nguyệt Thư đã vô tình va phải Lâm Xuyên – một người đồng hương. Cuộc gặp gỡ này diễn ra trong tình huống không thể ngớ ngẩn hơn: một cốc cà phê nóng hổi trượt tay của Lâm Xuyên, vung vãi lên chiếc áo khoác trắng tinh của nàng. Sự lịch thiệp của Lâm Xuyên đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí Đường Nguyệt Thư, mặc dù nàng không hề có ý định liên lạc với anh. Tấm danh thiếp mời gọi của Lâm Xuyên lặng lẽ nằm trong túi áo khoác dính cà phê, như một bí mật nhỏ trong lòng cô. Chỉ vài ngày sau, định mệnh đã cho họ lại gặp nhau tại một quán ăn nơi Đường Nguyệt Thư làm thêm. Lâm Xuyên không chỉ nhận ra nàng mà còn hỏi với sự quan tâm: "Chúng ta lại gặp nhau rồi, sao trước đó em không liên lạc với tôi?" Câu hỏi ấy, kết hợp với ánh mắt nụ cười của anh khiến Đường Nguyệt Thư không thể không động lòng. Trong khi những cuộc trò chuyện bình thường với bao chàng trai khác chưa bao giờ để lại dấu ấn mạnh mẽ đến vậy, thì cuộc gặp gỡ này lại khác biệt hoàn toàn. Về phần Lâm Xuyên, anh là người thừa kế của một gia đình danh giá tại Hong Kong, luôn bị đặt trong sự kỳ vọng cao từ người khác về việc lựa chọn vợ tương lai. Dù vậy, trái tim anh dần bị cuốn hút bởi vẻ đẹp tựa như ánh sáng mặt trời của Đường Nguyệt Thư. Hơn cả việc tìm kiếm tình yêu, hai người còn phải đối mặt với những khó khăn, những áp lực từ xã hội và gia đình, đặc biệt khi Lâm Xuyên nhận ra ... — Bến Trăng - Hỷ Phúc
Bình luận truyện
Nhận xét về truyện Bến Trăng - Hỷ Phúc