TruyenCZ.comTruyenCZ.com
Trang chủDanh sách truyệnThể loạiBlog
Đăng nhậpĐăng ký
© 2025 TruyenCZ.com. Nền tảng đọc truyện chữ tiếng Việt tốc độ cao tại truyencz.com.
Truy cập nhanh | Thể loại | Blog | Tác giả | Top truyện | Truyện mới | About TruyenCZ | Privacy | Liên hệ
Ngôn tình, Kiếm hiệp, Huyền huyễn, Xuyên không, Đô thị, Quân sự, Lịch sử, Khoa học viễn tưởng, Trinh thám, Dị giới, Võng du, Sủng ấu, Cổ đại
Trang chủ/Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)/Chương 463
Cỡ chữ
100%
Giãn dòng
1.7x
←Quay lại trang truyệnBản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
← Chương 462Chương 464 →
Chương 463

Chương 463

📖 Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Cập nhật: 13:44 23/11/2025
Mặc dù vậy nhưng Dương Lệ là người vô tội, anh không thể mặc kệ để Dương Lệ bị hại được.

Trần Triệu Dương nghĩ đến đây, đột nhiên đánh tay lái, lái về phía nhà Dương Lệ.

“Xảy ra chuyện gì sao?”, Từ Tịnh Nhã thấy sau khi Trần Triệu Dương nghe điện thoại, sắc mặt trở nên khó coi, hơn nữa còn đổi hướng đi, chắc chắn là xảy ra chuyện gì rồi.

“Nhà Dương Lệ đang gặp nguy hiểm, tôi phải đi cứu cô ấy”, sắc mặt của Trần Triệu Dương lạnh lùng, lập tức nói.

“Ừm!”, mặc dù cô ta cảm thấy hơi ấm ức thay cho bạn mình, nhưng nghĩ đến suy nghĩ thực sự của chính mình, dường như cô ta càng không có tư cách chỉ trích Trần Triệu Dương.

Từ Tịnh Nhã si mê nhìn Trần Triệu Dương, đây đúng là người đàn ông có thể hấp dẫn phụ nữ, rõ ràng biết đây là một đống lửa, cô ta cũng muốn bay tới giống như con thiêu thân.

Đương nhiên Trần Triệu Dương không chú ý đến sự thay đổi của Từ Tịnh Nhã, anh lái xe đến gần nhà Dương Lệ, mất mười phút, sau đó quay sang nói với Từ Tịnh Nhã: “Đợi một chút, trong đó nguy hiểm, cô đến siêu thị gần đây chờ tôi, sau khi giải quyết xong chuyện, tôi sẽ đến tìm cô”.

“Được”, Từ Tịnh Nhã gật đầu, mặc dù cô ta cũng biết vài món võ, nhưng cô ta biết, với khả năng ít ỏi của mình, hoàn toàn không thể giúp gì cho Trần Triệu Dương được, ngược lại có thể liên lụy đến Trần Triệu Dương.

Sau khi thả Từ Tịnh Nhã xuống xe, Trần Triệu Dương tăng tốc xe, điên cuồng lái về phía nhà họ Dương.

Khi còn cách nhà họ Dương khoảng hai trăm mét, Trần Triệu Dương dừng xe lại, trong chớp mắt, đi thẳng đến ngoài nhà họ Dương, đôi mắt xuyên thấu quét qua một lượt.

Sau khi anh nhìn thấy cảnh tượng trong đại sảnh nhà họ Dương, đột nhiên nheo mắt lại.

Bởi vì anh phát hiện, đám người nhà họ Dương và Dương Đức Trung không xảy ra chuyện gì, ai cũng ngoan ngoãn, còn người mà bọn họ kính nể, cung kính là người thanh niên có khí chất nho nhã ngồi ở ghế chính, đằng sau người thanh niên, là một ông già.

Sau khi đôi mắt xuyên thấu của Trần Triệu Dương liếc qua ông già đó, hình như lão ta có phản ứng, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Triệu Dương, nhưng lại không phát hiện gì, sau đó mới cúi đầu xuống.

“Phản ứng thật nhạy bén, là cao thủ!”, Trần Triệu Dương thấy ông già này nhạy bén như vậy, lập tức rời đi.

Ngoại trừ người thanh niên và ông già, còn có sáu người đàn ông cao to vạm vỡ, cực kỳ hung dữ.

Còn lúc này Dương Lệ lại bị trói trên chiếc ghế đối diện với người thanh niên, với vẻ mặt tức giận.

Trần Triệu Dương thấy mặc dù Dương Lệ bị trói lại, nhưng tạm thời vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, anh cũng không vội vàng, mà tiếp tục quan sát.

Anh muốn xem xem, người nhà họ Dương sẽ làm gì, khi đối mặt với người của Kỳ Môn Sơn.

Nhưng Trần Triệu Dương cũng không ôm quá nhiều hy vọng, vì nếu thật sự có vấn đề, đám người Dương Đức Trung cũng không thể không xảy ra chuyện gì, ngược lại Dương Lệ còn đang bị trói.

Bằng cách đọc khẩu hình, đôi mắt của Trần Triệu Dương híp lại, trong lòng càng thêm lạnh lão.

Hóa ra, người thanh niên ngồi ở ghế chính là cậu chủ của Kỳ Môn Sơn, thứ hắn ta muốn chính là khoáng thạch của nhà họ Dương, nhà họ Dương sợ hãi, đang định giao ra.

Thế nhưng, riêng việc này làm sao có thể thỏa mãn được d*c v*ng của cậu chủ Kỳ Môn Sơn được, hắn ta biết sự tồn tại của Trần Triệu Dương, muốn nhà họ Dương dụ Trần Triệu Dương ra, nhưng mà Dương Đức Trung và Trần Triệu Dương có quan hệ không tốt, đương nhiên không có cách nào.

Cuối cùng, Dương Đức Trung khai ra chỗ của con gái mình, ông ta biết con gái mình có quan hệ tốt với Trần Triệu Dương, nên ông ta muốn Dương Lệ dụ Trần Triệu Dương ra.

Nhưng Dương Lệ có chết cũng không đồng ý, nên mới có cảnh tượng bị trói ở đại sảnh.

Sau khi biết những gì đang xảy ra, Trần Triệu Dương nổi cơn giận với đám người Dương Đức Trung, lại cảm thấy đáng thương cho Dương Lệ.

Gặp một người bố như vậy, đúng là sự bất hạnh của cô ấy.

“Nếu các người đã không có cách nào để cô ta dụ Trần Triệu Dương ra, thì tôi cũng chỉ có thể tự mình ra tay thôi”, khuôn mặt của cậu chủ Kỳ Môn Sơn lộ ra nụ cười xấu xa.

Sắc mặt tái nhợt, thêm vào đó là nụ cười gian ác, khiến trái tim Dương Lệ như rớt xuống đáy vực.

Lúc này cô ấy hi vọng Trần Triệu Dương có thể xuất hiện, có thể cứu mình, lại hi vọng Trần Triệu Dương đừng xuất hiện.

Dù sao thì, người của Kỳ Môn Sơn thật sự quá mạnh, cô ấy sợ Trần Triệu Dương sẽ gặp nguy hiểm.
← Chương 462Chương 464 →

Bạn thấy chương có vấn đề?

Gửi phản hồi để đội ngũ cập nhật sớm nhất hoặc chia sẻ chương này cho bạn bè cùng đọc.

Báo lỗi chương
Chia sẻ trên:

Truyện cùng thể loại

Chọn nhanh những bộ đang được độc giả quan tâm nhiều.

Chuông Bạc Huyết Tế (Ma Tôn Nàng Vì Cái Gì Không Vui)Hoàn thành⭐ 9.3

Chuông Bạc Huyết Tế (Ma Tôn Nàng Vì Cái Gì Không Vui)

Tác giả: Mặc Tây Kha

Sắc Xuân Gửi Người TìnhĐang ra⭐ 7.8

Sắc Xuân Gửi Người Tình

Tác giả: Xá Mục Tư

Vạn Cổ Thần ĐếĐang ra⭐ 7.1

Vạn Cổ Thần Đế

Tác giả: Phi Thiên Ngư

Xuyên Đến Năm 70 Gả Đầu BếpĐang ra⭐ 10.0

Xuyên Đến Năm 70 Gả Đầu Bếp

Tác giả: Đào Tử Tô

Bình luận chương 463

Chia sẻ cảm nhận về chương 463 “Chương 463”

0 bình luận
👤

Bạn cần đăng nhập để bình luận.